Đọc: II Cô-rinh-tô 1:3-11
“Chúc tạ Đức Chúa Trời, Cha của Chúa chúng ta là Đức Chúa Giê-xu Christ… Ngài an ủi chúng tôi trong mọi hoạn nạn, để chúng tôi có thể dùng chính sự an ủi mà Đức Chúa Trời đã an ủi chúng tôi để an ủi những người khác trong bất cứ hoạn nạn nào họ gặp!” (c.3-4)
Khi chị Carole của tôi bị chẩn đoán ung thư vú, gia đình tôi rất lo buồn. Quá trình điều trị với nhiều lần phẫu thuật và trị liệu làm chúng tôi lo lắng cho sức khỏe của chị, vì vậy gia đình đã cầu thay cho chị. Qua nhiều tháng chống chọi, Carole chân thành cập nhật cho chúng tôi về những thách thức. Nhưng tất cả chúng tôi đều mừng rỡ khi báo cáo về nhà cho biết cuộc mổ và trị liệu đã thành công. Carole đang dần hồi phục!
Thế rồi, chưa đầy một năm sau, chị gái Linda của tôi phải đối mặt với cuộc chiến tương tự. Lập tức, Carole đã đến cạnh Linda và giúp chị biết cần trông đợi việc gì và làm thế nào để sẵn sàng cho những điều chị phải đối mặt. Kinh nghiệm của Carole đã giúp chị sát cánh với Linda qua thử thách.
Đây chính là điều Phao-lô nói đến trong II Cô-rinh-tô 1:3-4: “Chúc tạ Đức Chúa Trời, Cha của Chúa chúng ta là Đức Chúa Giê-xu Christ, là Cha nhân từ và Đức Chúa Trời của mọi niềm an ủi. Ngài an ủi chúng tôi trong mọi hoạn nạn, để chúng tôi có thể dùng chính sự an ủi mà Đức Chúa Trời đã an ủi chúng tôi để an ủi những người khác trong bất cứ hoạn nạn nào họ gặp!”
Cảm tạ Chúa vì Ngài không bỏ phí bất cứ điều gì. Cuộc chiến của chúng ta không những cho chúng ta dịp để cảm nhận sự yên ủi của Ngài, chúng còn mở ra cơ hội cho chúng ta chia sẻ sự yên ủi này cho những người khác trong cuộc chiến đấu của riêng họ.
Tôi có thể là sự khích lệ cho những người có tấm lòng nặng gánh ưu tư của cuộc đòi như thế nào?
Sự hiện diện của Chúa yên ủi chúng ta, còn sự hiện diện của chúng ta yên ủi mọi người.
* Trích Lời Sống Hằng Ngày