Đọc: Giăng 20:24-31

Phước cho những người không thấy mà tin. Giăng 20:29

Charlotte Elliott đã viết bài thánh ca “Là Chính Con Đây” năm 1834. Cô bị bệnh liệt trong nhiều năm và dù muốn giúp gây quỹ cho một trường nữ sinh nhưng cô quá ốm yếu. Cô cảm thấy mình vô dụng và nỗi khổ tâm này khiến cô bắt đầu nghi ngờ đức tin nơi Đấng Christ. Cô đã viết bài “Là Chính Con Đây” như một câu trả lời cho sự nghi ngờ của mình. Điểm then chốt của nỗi khổ tâm của cô có lẽ đươc diễn đạt trọn vẹn nhất trong những lời này:
Là chính con đây, dù bị đảo chao
Với bao mâu thuẫn, với bao hoài nghi
Với bao tranh chiến sợ hãi trong ngoài Chiên Con của Chúa, giờ này con đây!

Ba ngày sau khi Ngài chịu chết và chôn, từ phần mộ Chúa Giê-xu đã sống lại và mời người môn đệ mà lịch sử gọi là “Thô-ma nghi ngờ” đến kiểm chứng dấu vết bị đinh đóng của Ngài (Giăng 20:27). Khi Thô-ma chạm vào những vết thương của Chúa Giê-xu, ông mới hoàn toàn tin vào sự sống lại. Đấng Chist nói “Có phải vì thấy Ta nên con tin chăng? Phước cho những người không thấy mà tin” (c.29).

Là Cơ Đốc Nhân ngày nay, chúng ta là những người chưa từng thấy nhưng vẫn tin. Tuy nhiên có nhiều khi những nghịch cảnh trên đất này tạo nên những thắc mắc nghi ngờ lớn trong tâm hồn của chúng ta. Ngay cả trong những lúc đó chúng ta thốt lên “Tôi tin, xin giúp cho sự vô tín của tôi” (Mác 9:24). Chúa Giê-xu chào đón chúng ta đến với Ngài bằng chính con người của chúng ta.

Chúa Giê-xu yêu quý, xin giúp con tin cậy Ngài khi cuộc sống dường như vô nghĩa. Xin cất khỏi con sự nghi ngờ và thay thế bằng đức tin mới mẻ trong Ngài.

Chúa Giê-xu phục sinh mở cho bạn cánh cửa để có được cuộc đời đầy trọn.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày