Đọc: Sáng Thế Ký 3:14-19
Người sẽ giày đạp đầu mầy, còn mầy sẽ cắn gót chân người. c.15
Con trai Liam của tôi thích bứt hoa bồ công anh cho mẹ nó. Đến nay, cô ấy không hề mệt mỏi khi nhận chúng. Cỏ dại của người lớn là hoa của con nít. Một ngày nọ tôi dẫn Liam đi siêu thị. Khi chúng tôi đi ngang qua khu vực bán hoa, nó hào hứng chỉ vào những bông tulíp vàng, la lên “Ba ơi, ba nên mua hoa bồ công anh cho mẹ!” Lời khuyên của nó làm tôi cười. Nó cũng khiến trang facebook của mẹ nó trông khá hay. (Bật mí, tôi mua hoa tulíp)Một vài người xem cỏ dại là một lời nhắc nhở về tội lỗi của Ađam. Bởi ăn trái cấm, Ađam và Êva đã gánh lấy sự rủa sả của một thế giới sa ngã – làm việc cực nhọc, đau đớn khi sinh đẻ và cuối cùng là sự chết (Sáng.3:16-19).
Nhưng ánh mắt trẻ thơ của Liam nhắc tôi nhớ một điều khác. Cả cỏ dại cũng có nét đẹp. Sự đau đớn khi sinh đẻ đem lại hy vọng cho tất cả chúng ta. Sự chết cuối cùng cũng bị đánh bại. “Dòng dõi” mà Chúa nói trong Sáng.3:15 sẽ dấy lên nghịch cùng dòng dõi của con rắn. Dòng dõi đó là chính Chúa Giêxu, người cứu chúng ta ra khỏi sự rủa sả của cái chết. (Gal.3:16)
Thế giới có thể đầy đau khổ nhưng những điều kỳ diệu vẫn đang chờ đợi chúng ta ở mỗi ngã rẽ. Ngay cả cỏ dại nhắc chúng ta về lời hứa của sự cứu chuộc và Đấng Tạo Hóa yêu chúng ta.
Cha ơi, xin giúp con tìm kiếm Ngài trong giữa những đau đớn và khó khăn của cuộc đời. Xin tha thứ cho chúng con vì không nhận thấy những vẻ đẹp mà Ngài giep trồng ở khắp nơi.
Sự sáng tạo nhắc chúng ta về lời hứa của sự cứu chuộc.
* Trích Lời Sống Hằng Ngày