Đọc: 2 Sử Ký 13:10–18

Quân Giu-đa thắng trận vì họ nhờ cậy Giê-hô-va Đức Chúa Trời của tổ phụ họ. II Sử ký 13:18

Khi đoàn tàu đang chờ lăn bánh, một anh lính trẻ vội đập lên cửa sổ chỗ đội trưởng ngồi. Bực mình, viên trung sĩ kéo cửa sổ xuống quát: “Chuyện gì?”

Người lính nói: “Ngài phải làm việc đó đã”. Viên trung sĩ hỏi: “Việc gì?” Người lính trả lời: “Ngài biết đấy, điều Ngài phải làm”.

Ngay sau đó, vị trung sĩ chợt nhớ ra. Anh luôn luôn cầu nguyện cho sự an toàn của đoàn tàu, nhưng lần này anh chưa làm điều đó. Vì vậy, anh nghiêm túc trèo ra khỏi xe Humvee và cầu nguyện cho những người lính của mình. Những người lính hiểu được giá trị trong sự cầu nguyện của người lãnh đạo mình.

Trong các vị vua cổ của Giu-đa, A-bi-gia không hẳn là một vị vua vĩ đại. I Các Vua 15:3 nói rằng: “Lòng vua không trọn thành với Giê-hô-va Đức Chúa Trời người.” Nhưng khi dân Giu-đa chuẩn bị cho cuộc chiến chống lại Y-sơ-ra-ên, với quân số đông gấp đôi quân Giu-đa, A-bi-gia biết nhiều người trung tín trong Giu-đa vẫn thờ phượng Chúa (2 Sử ký 13:10-12), trong khi mười chi phái của Y-sơ-ra-ên đã đuổi những thầy tế lễ của Chúa và thờ phượng thần ngoại bang thay vì thờ phượng Chúa (c.8-9.). Vì vậy A-bi-gia trông cậy một Đức Chúa Trời chân thật.

Chắc hẳn trong tiểu sử dọc ngang của A-bi-gia, ông đã làm nhiều điều tai hại nghiêm trọng. Nhưng khi binh biến, ông biết nơi mình phải chạy đến và đội quân của ông đã chiến thắng vang dội “vì họ nhờ cậy Giê-hô-va Đức Chúa Trời của tổ phụ họ” (c.18). Chúa của chúng ta luôn chào đón bất cứ ai đến với Ngài và nương dựa nơi Ngài.

Con biết rằng lời cầu nguyện không phải là thần chú vạn năng. Nhưng Chúa ơi, con đến với Ngài giờ này bởi vì không ai để con trò chuyện tốt như Ngài. Con trao phó cho Ngài tất cả hoàn cảnh con đối diện hôm nay.

Chúa sẽ không bao giờ quay mặt với những ai chạy đến cùng Ngài với đức tin.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày