Đọc: Thi Thiên 102:25-28
Nhưng Chúa vẫn y nguyên, các năm Chúa mãi mãi trường tồn. Thi Thiên 102:27
Gần đây khi trải qua rất nhiều khó khăn, bạn tôi đã viết: “Khi tôi nhìn lại bốn học kỳ vừa qua của cuộc đời sinh viên, quá nhiều thứ đã thay đổi… Thật đáng sợ, rất đáng sợ. Chẳng có điều gì còn mãi!”
Thật vậy, nhiều thứ có thể diễn ra trong hai năm—đổi việc, những người bạn mới, tật bệnh, chết chóc. Dù là điều tốt hay xấu thì những trải nghiệm thay đổi cuộc sống luôn ẩn nấp đâu đó quanh ta, chỉ chực chờ để vồ lấy chúng ta! Chỉ đơn giản là chúng ta không biết. Vì vậy, thật là một niềm yên ủi lớn lao khi biết rằng Cha Thiên Thượng đầy lòng yêu thương của chúng ta không hề thay đổi.
Tác giả Thi Thiên nói: “Nhưng Chúa vẫn y nguyên, các năm Chúa mãi mãi trường tồn” (Thi 102:27). Chân lý này có rất nhiều hàm ý. Nó có nghĩa là Đức Chúa Trời mãi mãi yêu thương, công bình và khôn ngoan. Như giáo sư Kinh Thánh Arthur W. Pink đã phát biểu một câu tuyệt vời: “Đức Chúa Trời có những thuộc tính gì trước khi cõi hoàn vũ này được tạo dựng thì những thuộc tính ấy hiện thời vẫn y nguyên, và vẫn mãi như thế.”
Trong Tân Ước, Gia-cơ viết: “Mọi ơn lành tốt đẹp và tặng phẩm toàn hảo đều đến từ thiên thượng, được ban xuống từ Cha của sự sáng; trong Ngài không có sự thay đổi, cũng chẳng có bóng của sự chuyển dịch” (Gia-cơ 1:17). Trước những hoàn cảnh hay thay đổi của mình, chúng ta có thể tin chắc rằng bản tính của Đức Chúa Trời tốt lành mãi mãi không thay đổi. Ngài là nguồn của mọi điều tốt lành, và mọi điều Ngài làm đều tốt lành.
Dẫu có vẻ như không điều gì còn mãi, nhưng Đức Chúa Trời của chúng ta sẽ luôn tốt lành với những ai thuộc về Ngài.
Lạy Chúa, Ngài là Đấng không bao giờ thay đổi, và Ngài quá tốt lành đối với chúng con. Xin làm lòng chúng con hôm nay yên tịnh bằng ân điển và sự bình an chỉ có trong Ngài.
Đấng nắm giữ cõi hoàn vũ sẽ không bỏ rơi bạn.
Chú Giải: Nhiều Thi Thiên được bắt đầu bằng một câu đề tựa, thường cho biết tên của người sáng tác, hướng dẫn nhạc cụ hay sự kiện thôi thúc trước giả sáng tác. Phần đề tựa của Thi Thiên 102 được viết như sau: “Lời cầu nguyện của người bị hoạn nạn, dốc đổ nỗi buồn thảm của mình trước Đức Giê-hô-va.” Tên của tác giả không được nhắc đến mà chỉ được mô tả là “người bị hoạn nạn.” Sự hoạn nạn quá lớn đến mức người đó phải kêu cầu Đức Chúa Trời cứu giúp. Và như vậy, Thi Thiên 102 được liệt vào mục những Thi Thiên ca thán. Trong những bài ca thán, trước giả thường trình bày những lo sợ, tổn thương và sự bối rối của mình lên cho Chúa, và thường tự hỏi khi nào Ngài sẽ đến với họ trong cơn đau buồn. Thi Thiên 102 trình bày ý này trong câu 2: “Trong ngày gian truân xin chớ ẩn mặt Ngài với con. Xin nghiêng tai nghe con.” Rõ ràng, sự đau buồn của trước giả Thi Thiên càng nhân lên thêm nhiều khi phải chờ đợi sự giúp đỡ từ nơi Chúa. Thế nhưng, người đó vẫn có niềm hi vọng chắc chắn rằng Chúa sẽ đáp lời trước sự đau đớn của ông (c.17–21).
* Trích Lời Sống Hằng Ngày