Đọc: Phi-líp 4:10-20
Tôi đã đầy đủ và đang dư dật. Tôi đã nhận…một lễ vật tỏa mùi hương, được Đức Chúa Trời vui nhận và đẹp lòng. Phi-líp 4:18
Tôi rất biết ơn Chúa đã cho chúng ta khứu giác nên chúng ta có thể thưởng thức nhiều mùi hương của sự sống. Tôi nghĩ đến việc mình rất thích những điều giản dị như là mùi thơm tươi mới, hấp dẫn của kem dưỡng da sau khi cạo râu buổi sáng. Hay mùi hương dịu ngọt của cỏ mới cắt vào mùa xuân. Tôi đặc biệt thích ngồi ở sân sau khi mùi hương nhẹ nhàng của hoa hồng mà tôi yêu thích lấp đầy không khí. Rồi đến những hương thơm của các món ăn ngon.
Vì vậy, nó thu hút sự chú ý của tôi khi sứ đồ Phao-lô nói những hành động yêu thương hào phóng của chúng ta đối với người khác giống như “một lễ vật tỏa mùi hương, được Đức Chúa Trời vui nhận và đẹp lòng” (Phi. 3:18). Khi chúng ta nghĩ về việc giúp đỡ những người gặp khó khăn, chúng ta thường nghĩ đó là một viêc đúng cần phải làm – hay thậm chí là một việc làm thánh thiện . Nhưng Phao-lô nói rằng những hành động có chủ ý của chúng ta trong việc đáp ứng nhu cầu của người khác thật sự lấp đầy cung điện của Đức Chúa Trời với một mùi hương khiến Ngài vui lòng.
Chúng ta có thể làm vui lòng Chúa bằng những mùi hương khi chúng ta là một ơn phước cho người khác. Thật là một sự gia tăng động lực cho chúng ta để làm những việc lành trong danh Ngài.
Ai là người cần bạn làm việc lành trong ngày hôm nay? Hãy xin Chúa chỉ cho bạn người đó. Hãy là một ơn phước. Đó là một việc làm tỏa hương!
Đây là điều tôi hy vọng sẽ làm cho người khác hôm nay:…
Làm ơn cho người khác là chúc phước cho Đức Chúa Trời.
* Trích Lời Sống Hằng Ngày