Đọc: Rô-ma 14:1-12
Bạn là ai mà xét đoán đầy tớ của người khác? Rô-ma 14:4
Khi các sinh viên từ Đông Nam Á gặp giáo viên đến từ Bắc Mỹ, thầy giáo khách mời này đã học được một bài học. Sau khi cho lớp làm bài kiểm tra trắc nghiệm đầu tiên, ông ngạc nhiên khi thấy nhiều câu hỏi bị bỏ trống. Trong lúc trả lại những bài kiểm tra đã được sửa, ông đề nghị rằng, lần tới, thay vì để trống câu trả lời, họ nên đoán. Thật ngạc nhiên, một trong những sinh viên giơ tay lên và hỏi: “Điều gì sẽ xảy ra nếu em ngẫu nhiên chọn đáp án đúng? Em có thể sẽ tưởng mình biết câu trả lời mà em thực sự không biết”. Sinh viên và giáo viên có cách nhìn và thói quen khác nhau.
Trong thời Tân Ước, những người Do Thái và dân ngoại quy đạo đến với Chúa với những quan điểm khác nhau như Đông với Tây. Trước đó, họ bất đồng với nhau về những vấn đề khác biệt như ngày thờ phượng và sự tự do của người theo Chúa trong vấn đề ăn uống. Sứ đồ Phao-lô khích lệ họ nhớ một điều quan trọng: Không ai trong chúng ta có thể biết hay có quyền xét đoán tấm lòng người khác.
Vì sự hòa thuận giữa các tín hữu, Chúa khích lệ chúng ta nhận ra rằng chúng ta thảy đều sẽ chịu trách nhiệm trước Chúa, vì vậy hãy hành động theo Lời Ngài và theo lương tâm. Tuy nhiên, chỉ mình Ngài mới có quyền xét đoán thái độ của tấm lòng (Rô. 14:4-7).
Lạy Cha trên trời, xin thương xót chúng con vì đã xét đoán tấm lòng của những người nhìn nhận sự việc khác với chúng con.
Hãy chậm xét đoán người khác, nhưng hãy nhanh xét đoán chính mình.
Chú Giải: Khi chúng ta bất đồng với những anh em tín hữu khác, thì nên nhớ rằng Chúa cho phép chúng ta có sự bất đồng nhưng Ngài cũng cung ứng cho chúng ta phương cách để giải quyết vấn đề khi có những quan điểm khác biệt. Chúng ta có thể tìm thấy sự giúp đỡ ngay trong phần Kinh Thánh hôm nay. Học biết Kinh Thánh giúp ích cho bạn trong việc giải quyết những mâu thuẫn như thế nào?
* Trích Lời Sống Hằng Ngày