Đọc: Ma-thi-ơ 15:7-21
Vì từ trong lòng nẩy sinh những ý tưởng xấu, đó chính là những điều làm ô uế người. –Ma-thi-ơ 15:19-20
“Người ta không thể đem rác đến cái thùng rác nổi hay sao?” tôi càu nhàu với Jay khi nhặt các chai nhựa rỗng từ bãi biển và vứt chúng vào thùng rác chỉ cách đó chưa đầy 6 m. “Việc khiến bãi biển thành bãi rác khiến họ thấy tốt hơn về mình hay sao? Tôi thực sự hy vọng những người đó là khách du lịch. Tôi không muốn ngh rằng người dân địa phương lại đối xử thiếu tôn trọng với bãi biển này như vậy.”
Ngay ngày hôm sau, tôi xem lại lời cầu nguyện mà tôi đã viết cách đây vài năm về việc đoán xét người khác. Những lời đó đã nhắc nhở tôi về sự sai trái khi trở nên kiêu ngạo trong lúc dọn dẹp đống rác bừa bộn của người khác. Sự thật là, bản thân tôi cũng nhiều lộn xộn, tôi chỉ né tránh chúng-đặc biệt trong phương diện thuộc linh.
Tôi nhanh chóng nói rằng lý do cuộc sống của tôi bị xáo trộn vì người khác cứ làm nó rối tung lên. Và tôi cũng nhanh chóng kết luận rằng “đống rác” đang bốc mùi xung quanh tôi thuộc về người khác chứ không phải của tôi. Nhưng cả hai đều không đúng. Không điều gì bên ngoài tôi có thể kết án hay khiến tôi ô uế – mà là những thứ bên trong (Mat. 15:19-20). Đống rác thật sự là thái độ khiến tôi hếch mũi trước tội lỗi bé tẹo của người khác mà bỏ qua tội lỗi bốc mùi của chính mình.
Lạy Chúa, xin tha thứ cho con vì đã khước từ việc quăng bỏ những “thứ rác rưởi” của chính mình. Xin mở mắt con để thấy sự thiệt hại mà sự kiêu ngạo đã gây ra đối với sự sáng tạo về mặt thiên nhiên và thuộc linh của Ngài. Nguyện con không dự phần trong đó.
Phần lớn chúng ta đều bị viễn thị về tội lỗi – chúng ta nhìn thấy tội lỗi của người khác mà không nhìn thấy của chính mình.
* Trích Lời Sống Hằng Ngày