Đọc: Phục Truyền. 8:11-20
Khi chúng nó được nuôi trong cỏ và được ăn no nê thì chúng sinh lòng kiêu ngạo. Ô-sê 13:6
Trong quyển sách The Hidden Brain của mình, nhà văn khoa học Shankar Vedantam mô tả về một ngày ông đi bơi thư giãn. Mặt nước rất êm và trong xanh, ông cảm thấy khỏe khoắn và tự hào rằng ông có thể dễ dàng bơi một quãng dài. Nhưng khi ông cố gắng bơi trở lại thì không thể thực hiện được. Ông đã bị dòng nước đánh lừa. Việc bơi dễ dàng không phải phụ thuộc vào sức mình nhưng bởi sự chuyển động của dòng nước.
Trong mối liên hệ chúng ta với Chúa cũng có điều tương tự xảy ra. “Trôi theo dòng chảy” khiến chúng ta nghĩ rằng mình mạnh hơn chính mình. Khi cuộc sống dễ dàng, tâm trí chúng ta nói rằng đó là bởi sức riêng chúng ta. Chúng ta trở nên kiêu ngạo, khoe mình. Nhưng khi khó khăn, chúng ta nhận ra sức lực chúng ta nhỏ bé, vô dụng dường nào.
Điều này cũng xảy ra với dân Y-sơ-ra-ên. Chúa ban phước cho họ được thắng trận, bình an và thịnh vượng. Nhưng họ nghĩ rằng họ đạt được nó bởi sức riêng của mình, họ trở nên kiêu ngạo, khoe mình (Phục.8:11-12). Cứ như thể họ không cần Chúa nữa, họ theo đường riêng cho đến khi kẻ thù tấn công và họ nhận ra họ bất lực dường nào khi không có Chúa giúp đỡ.
Khi cuộc sống diễn ra tốt đẹp chúng ta cũng cần phải cẩn trọng với việc tự dối mình. Sự kiêu ngạo sẽ đưa chúng ta đến nơi mà mình không muốn đến. Chỉ có khiêm nhường sẽ giữ chúng ta ở đúng chỗ – biết ơn Chúa và nương dựa sức mạnh của Ngài.
Chúa ơi, hôm nay chúng con không dám dựa vào sức riêng để thực hiện công tác của mình. Chính Ngài là Đấng ban ân tứ và cơ hội cho chúng con. Xin giúp cho chúng con không sử dụng chúng để mình được thăng tiến nhưng để giúp đỡ người khác.
Sự khiêm nhường thật là công nhận Chúa trong mọi thành công.
* Trích Lời Sống Hằng Ngày