Đọc: Thi Thiên 139:7-12

Và bóng tối cũng thành ánh sáng đối với Chúa. C.12

Con chó sục trắng cao nguyên miền Tây đã già của chúng tôi cuộn tròn ngủ khò dưới chân giường. Đó là chỗ ngủ của nó suốt 13 năm.

Bình thường nó không nhúc nhích hay tạo tiếng động gì cả, nhưng gần đây nó lại cào nhẹ chúng tôi lúc nửa đêm. Lúc đầu, chúng tôi nghĩ nó muốn ra ngoài nên giúp nó đi ra. Nhưng sau đó chúng tôi biết rằng nó chỉ muốn biết chúng tôi vẫn đang nằm ở đấy. Bởi giờ nó gần như bị điếc và mù một phần. Trong bóng tối nó không thấy cũng chẳng nghe được tiếng thở và cử động của chúng tôi. Đương nhiên, nó sẽ thấy lo lắng rồi với chân cào để yên tâm. Vì vậy, tôi với tay xuống vỗ nhẹ đầu nó để trấn an rằng tôi vẫn ở đây. Đó là những gì nó muốn biết. Nó đi dạo một hai vòng rồi nằm xuống tiếp tục ngủ.

Đa-vít đã hỏi Chúa: “Con sẽ trốn đâu khỏi sự hiện diện của Ngài?” (Thi, 139: 7). Ông coi điều này như một sự yên ủi lớn. Đa-vít viết: “Nếu con chắp cánh hừng đông, bay qua tận cùng biển cả. Tại đó tay Chúa cũng sẽ dẫn dắt con… thì bóng tối ấy cũng không thể che nổi Chúa” (c.9-12).

Lạc trong bóng tối? Đau buồn, sợ hãi, tội lỗi, nghi ngờ, chán nản? Không tin Đức Chúa Trời? Bóng tối không thể che nổi Ngài. Mặc dù chúng ta không nhìn thấy, nhưng Ngài vẫn ở gần bên. Chúa đã hứa:“Ta sẽ chẳng lìa con, chẳng bỏ con đâu” (Hê-bơ-rơ 13: 5). Hãy đưa tay ra với lấy tay Chúa. Bởi Ngài luôn ở đó.

Lạy Chúa, Ngài hứa rằng không bao giờ xa lìa hay từ bỏ chúng con. Chúng con nhận biết rằng Lời Ngài là chân thật, nhưng chúng con hay nhìn vào những chướng ngại vật và thách thức rồi đánh mất tầm nhìn hướng về Ngài. Hôm nay, xin giúp chúng con nhìn vào Ngài nhiều hơn và ít nhìn vào những vấn đề của chúng con.

Nỗi sợ hãi trong bóng đêm sẽ trốn chạy khi ánh sáng của sự hiện diện của Đức Chúa Trời chiếu rọi.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày