Đọc: Giê-rê-mi 1:4-9

Trước khi con ra đời, Ta đã biệt riêng con. (câu 5)

Năm 1986, ông John Piper gần như muốn từ bỏ chức vụ mục sư của một hội thánh lớn. Lúc đó, ông đã thừa nhận trong nhật kí của mình: “Tôi thật chán nản. Tôi thật trống vắng. Tôi cảm giác như lĩnh vực nào trong cuộc sống cũng có người chống lại mình.” Nhưng Piper đã không rời bỏ, và Chúa đã sử dụng ông để dẫn dắt một mục vụ lớn mạnh mà sau này nó còn vượt ra khỏi biên giới chi hội của ông.

Mặc dù thành công là một từ dễ bị hiểu sai nghĩa, nhưng chúng ta có thể nói rằng John Piper đã thành công. Nhưng nếu mục vụ của ông ấy không bao giờ phát triển thì sao?

Đức Chúa Trời đã trực tiếp kêu gọi tiên tri Giê-rê-mi. Chúa phán: “Trước khi tạo nên con trong lòng mẹ, Ta đã biết con, trước khi con ra đời, Ta đã biệt riêng con” (Giê-rê-mi 1:5). Đức Chúa Trời đã động viên ông không nên sợ kẻ thù của mình, “vì Ta ở với con để giải cứu con” (c.8).

Giê-rê-mi sau đó đã than khóc về sứ mạng của mình bằng những lời lẽ châm biếm một người đàn ông được kêu gọi từ trước khi sinh ra. “Mẹ ơi, khốn khổ cho con, vì mẹ đã sinh con ra, để làm người đương đầu với tranh cãi và biện luận khắp cả xứ” (15:10).

Đức Chúa Trời thực sự đã bảo vệ tiên tri Giê-rê-mi, nhưng chức vụ của ông không hề hưng thịnh. Dân sự của ông không hề ăn năn, ông chứng kiến họ bị tàn sát, bị bắt làm nô lệ và tản lạc. Dù cho cả cuộc đời ông là sự chán nản và khước từ, ông vẫn không lìa bỏ chức vụ. Ông nhận biết Chúa kêu gọi ông không phải cho sự thành công, mà cho sự trung tín. Ông tin tưởng Đấng đã gọi mình. Lòng thương cảm một cách kiên trì của Giê-rê-mi bày tỏ cho chúng ta thấy tấm lòng của Cha Thiên Thượng, Đấng luôn khao khát tất cả nhân loại quay về với Ngài.

Bạn có cảm nhận được sự kêu gọi của Chúa không? Nơi nào trong chức vụ bạn gặp phải sự nản lòng? Bạn định nghĩa thế nàovề sự thành công, và bạn sẽ phản ứng ra sao khi trải nghiệm nó?
Hãy cẩn thận đừng bỏ cuộc quá sớm. Cảm xúc không phải là người dẫn đường đáng tin cậy. John Piper

* Trích Lời Sống Hằng Ngày