Đọc: Truyền đạo 5:10–20
Của cải càng thêm nhiều, người ăn xài cũng gia tăng. Người có của cải được ích lợi gì ngoài việc ngắm nhìn nó? Truyền đạo 5:11
Nhiều bao nhiêu là đủ? Có lẽ chúng tôi đã hỏi câu hỏi đơn giản này vào một ngày mà nhiều người ở các nước phát triển đổ xô đi mua sắm. Tôi nói về Thứ Sáu Đen, cái ngày sau Lễ Tạ Ơn của nước Mỹ, ngày mà nhiều cửa tiệm mở cửa sớm và bán hàng giảm giá; ngày này đã lan rộng từ Mỹ đến các quốc gia khác. Một số người không có điều kiện nên cố kiếm món đồ với giá mà họ có thể mua được. Nhưng buồn thay, đối với những người khác, lòng tham lại là động cơ, và bạo lực nổ ra khi họ giành nhau mua những món hàng giảm giá.
Sự khôn ngoan của tác giả Cựu Ước được biết đến như “Người Truyền Đạo” (Tđ. 1:1) mang đến một liều thuốc cho sự điên cuồng của chủ nghĩa tiêu dùng mà chúng ta có thể gặp ở các cửa hiệu – và trong lòng chúng ta. Ông chỉ ra rằng những kẻ yêu tiền sẽ không bao giờ có đủ và sẽ bị tài sản của họ cai trị, rồi họ sẽ chết mà chẳng có gì cả: “Khi lọt lòng mẹ, nó trần truồng thể nào thì sẽ ra đi thể ấy” (5:15). Sứ đồ Phao-lô lặp lại lời của Người Truyền Đạo trong bức thư ông gởi cho Ti-mô-thê, ông nói rằng lòng yêu tiền bạc là cội rễ của mọi điều ác, và rằng chúng ta cần đeo đuổi “sự tin kính cùng sự thoả lòng” (I Tim. 6:6-10).
Dù có sống ở nơi dư dật hay không, tất cả chúng ta đều có thể tìm kiếm những phương cách không lành mạnh để lấp đầy khoảng trống dành cho Chúa trong lòng mình. Nhưng khi chúng ta nhờ cậy Chúa ban cho chúng ta bình an và khoẻ mạnh, Ngài sẽ lấp đầy chúng ta bằng sự tốt lành và tình yêu của Ngài.
Ngài đã tạo nên chúng con cho chính Ngài, và lòng chúng con không được an nghỉ cho đến khi tìm được sự an nghỉ trong Ngài. (Augustine, Những Lời Thú Nhận)
* Trích Lời Sống Hằng Ngày