Đọc: Giăng 14:15-21

Ta không để các con mồ côi đâu, Ta sẽ đến với các con. Giăng 14:18

Tôi bước vào tuổi nổi loạn vào những năm 1960 và quay lưng lại với tôn giáo của mình. Tôi đã đi nhà thờ cả đời, nhưng không có đức tin cho tới những năm đầu của tuổi hai mươi sau một tai nạn khủng khiếp. Kể từ đó, tôi dành cả những năm tuổi thanh niên của mình để nói cho người khác về tình yêu của Chúa Giê-xu. Và đó là một hành trình.

Rõ ràng từ “hành trình” miêu tả cuộc sống trong thế giới hư hoại này. Trên đường đi, chúng ta sẽ đối diện với núi cao và vực sâu, sông lớn và đồng bằng, đại lộ đông đúc và con đường vắng vẻ – những thăng trầm, niềm vui và nỗi buồn, xung đột và mất mát, đau khổ và cô độc. Chúng ta không thấy được con đường trước mặt, vì thế chúng ta phải đối diện với mọi điều xảy đến, không như những gì chúng ta muốn.

Tuy vậy, những người theo Chúa Giê-xu không phải đối diện hành trình đó một mình. Lời Kinh Thánh nhắc chúng ta về sự hiện diện luôn luôn của Đức Chúa Trời. Không có nơi nào chúng ta đi mà không có Ngài ở đó (Thi. 139:7-12). Chúa sẽ không bao giờ rời xa hay bỏ rơi chúng ta (Phục. 31:6; Hêb. 13:5). Sau khi hứa ban Đức Thánh Linh, Chúa Giê-xu đã phán với các môn đồ Ngài rằng, “Ta không để các con mồ côi đâu, Ta sẽ đến với các con.” (Giăng 14:18).

Chúng ta có thể mạnh mẽ đối diện với những thách thức và cơ hội xảy đến trên hành trình của mình, vì Đức Chúa Trời đã hứa về sự hiện diện không hề dời đổi của Ngài.

Lạy Chúa kính yêu, cám ơn Chúa vì Ngài không chỉ biết rõ con đường con đi, mà còn đồng hành cùng con. Xin giúp con nương nơi sự hiện diện, sự giúp đỡ, và sự khôn ngoan của Ngài mỗi ngày trong hành trình đời sống của con.

Đức tin không phải là biết mình đang được dẫn dắt đến đâu, mà là yêu mến và biết rõ Đấng đang dẫn dắt bạn. Oswald Chambers, Tất cả của tôi cho sự cao cả của Ngài.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày