Đọc: 2 Cô-rinh-tô 4: 8-18
Các con sẽ có hoạn nạn trong thế gian, nhưng hãy vững lòng, Ta đã thắng thế gian rồi. (Giăng 16:33)
Tôi thích ngắm những chú chim chơi đùa cùng nhau, nên vài năm trước tôi đã xây một chuồng trú ẩn nhỏ ở sân sau nhà để thu hút chim đến. Vài tháng sau tôi đã được chiêm ngưỡng cảnh những anh bạn lông vũ của tôi ăn uống và bay lượn tung tăng – cho đến khi một con diều hâu làm cho nơi trú ẩn của những chú chim của tôi trở thành địa bàn săn mồi của nó.
Cuộc sống là như vậy đấy: Không biết bao lần chúng ta chuẩn bị được ổn định, an nhàn thì điều gì đó hoặc ai đó lại xuất hiện để làm rối loạn cái tổ của chúng ta. Chúng ta tự hỏi tại sao phần lớn cuộc đời ta là một bể sầu khổ?
Tôi đã nghe qua nhiều lời giải đáp cho câu hỏi lâu đời này, nhưng gần đây tôi thấy khá thỏa mãn với câu trả lời này: “Tất cả kỷ luật của thế giới này đều nhằm giúp ta trở nên như con trẻ, hầu cho Đức Chúa Trời được tỏ ra cho ta thấy” (Geogre MacDonald, Bản chất Cuộc sống). Khi trở nên như con trẻ, chúng ta bắt đầu tin cậy và nương tựa tuyệt đối vào tình yêu của Cha Thiên Thượng, tìm biết Ngài và trở nên giống như Ngài.
Sự lo âu và buồn rầu có thể theo đuổi chúng ta trong suốt hành trình của cuộc sống, nhưng “chúng tôi không nản lòng…Vì sự hoạn nạn nhẹ và tạm của chúng ta sẽ đem lại cho chúng ta vinh quang cao trọng và vĩnh cữu, bởi chúng ta không chú tâm đến những điều thấy được, nhưng chú tâm đến những điều không thấy được. Vì những điều thấy được chỉ là tạm thời, còn những điều không thấy được là vĩnh cửu” (2 Cô-rinh-tô 4:16-18).
Làm sao chúng ta có thể không vui mừng khi nhìn về một kết thúc rõ ràng như vậy?
Chúa kính yêu ơi, chúng con vui mừng ngay cả trong trận chiến của mình vì chúng con vui mừng trong danh của Ngài và mục đích tốt đẹp của Ngài dành cho chúng con. Ngài là Đấng quyền năng, yêu thương, tể trị và vĩnh hằng. Chúng con tin cậy và yêu mến Ngài.
Niềm vui thú nơi thiên đàng cao trọng hơn rất nhiều so với những khó khăn nơi trần thế.
* Trích Lời Sống Hằng Ngày