Đọc: Thi 121:1-8
Sự cứu giúp tôi đến từ Đức Giêhôva là Đấng đã dựng nên trời và đất.” c.2
Tôi rất thích đi dạo trên con đường mòn trong một công viên gần nhà. Dọc theo con đường có thể nhìn thấy toàn cảnh những tảng đá sa thạch màu đỏ trong Khu Vườn của Các Vị Thần phía sau chúng là một ngọn núi khổng lồ Pikes Peak cao 14,115 phít. Tuy nhiên, đôi khi bận rộn với một vài nan đề thì tôi thấy mình đi dạo ở đó và mắt nhìn xuống con đường mòn bằng phẳng, rộng rãi đó. Nếu như không có ai ở đó, tôi sẽ la lớn “Đavít, hãy nhìn lên!”
Thi Thiên nổi tiếng với “những bài ca đi lên từng bậc” (Thi.120-134), chúng được những người Y-sơ-ra-ên hát khi họ đi trên đường đến Giê-ru-sa-lem để tham dự ba lễ hội hành hương hàng năm. Thi Thiên 121 bắt đầu “Tôi ngước mắt lên trên núi. Sự cứu giúp tôi đến từ đâu?” (c.1) Câu trả lời là “Sự cứu giúp tôi đến từ Đức Giêhôva là Đấng đã dựng nên trời và đất” (c.2). Đấng Tạo Hóa không phải là một người thờ ơ nhưng luôn là người bạn đồng hành với chúng ta, luôn tỉnh thức trong mọi hoàn cảnh của chúng ta (c.3-7), dẫn dắt và bảo vệ hành trình đời sống của chúng ta “từ nay cho đến đời đời” (c.8)
Trên con đường đời, chúng ta cần phải chăm xem Chúa, là nguồn cứu giúp của chúng ta. Khi chúng ta cảm thấy quá sức và nản lòng thì không hề gì cả, hãy cứ la lớn “Hãy nhìn lên!”
Lạy Cha, con hướng về Ngài, Cha ơi, bởi Ngài là Đấng duy nhất có thể giúp con. Cám ơn Cha về những niềm vui và thử thách trong cuộc sống hiện tại của con. Con rất biết ơn vì con không bao giờ bước đi một mình!
Hãy chăm xem Chúa – nguồn cứu giúp của bạn
* Trích Lời Sống Hằng Ngày