Đọc: Thi Thiên 40:1-5
Ngài… khỏi vũng bùn lầy, Ngài đặt chân tôi trên vầng đá._ Thi Thiên 40:2
Chúng tôi đã hoàn toàn bị mắc kẹt! Trong lúc tôi đang đặt vòng hoa lên phần mộ của ba mẹ, chồng tôi lách xe ra khỏi lòng đường để nhường cho các xe khác đi qua. Trời mưa suốt nhiều tuần qua và khu vực đậu xe thì lầy lội. Khi đã sẵn sàng để rời đi, chúng tôi phát hiện ra chiếc xe đã bị mắc kẹt. Bánh xe cứ quay tròn và càng lúc càng lún sâu vào vũng bùn.
Chúng tôi sẽ không thể nhúc nhích được nếu không dùng xuống đẩy xe, nhưng chồng tôi bị thương ở vai, còn tôi thì mới xuất viện. Ôi! Chúng tôi cần sự giúp đỡ! Vừa lúc đó, tôi nhìn thấy hai cậu thanh niên, và họ đã đáp ứng lại một cách vui vẻ với cái vẫy tay điên cuồng và tiếng kêu la của tôi. May mắn thay, họ hợp sức lại và đã đẩy được chiếc xe ra lại đường lộ.
Thi Thiên 40 đã thuật lại sự thành tín của Chúa khi Đa-vít nài xin sự giúp đỡ: “Tôi kiên nhẫn trông đợi Đức Giê-hô-va, Ngài nghiêng tai qua nghe tiếng kêu cầu của tôi. Ngài đem tôi lên khỏi hầm hủy diệt, khỏi vũng bùn lầy, Ngài đặt chân tôi trên vầng đá và làm cho bước tôi vững bền (Thi 40:1-2). Dù cho Thi Thiên này ám chỉ cái hầm thật hay là những hoàn cảnh khó khăn thử thách, thì Đa-vít vẫn biết rằng ông luôn có thể cầu xin Chúa giải thoát.
Chúa cũng sẽ giúp đỡ chúng ta khi chúng ta kêu cầu Ngài. Đôi lúc Ngài can thiệp một cách trực tiếp, nhưng đa phần Ngài hành động thông qua người khác. Khi chúng ta thừa nhận mình cần Chúa- và có thể cần người khác nữa- thì chúng ta có thể tin tưởng vào sự thành tín của Ngài.
Lạy Cha Thiên Thượng, con ngợi khen Ngài vì Ngài có thể cứu con khỏi bất cứ cái hố nào dù nó có sâu mực nào. Xin giúp con tiếp nhận sự giúp đỡ của những người khác và sẵn sàng để giúp đỡ những người có cần.
Niềm hy vọng đến cùng với sự giúp đỡ từ Đức Chúa Trời và những người khác.
* Trích Lời Sống Hằng Ngày