Đọc: Rô-ma 8:22-28

Trong cơn gian truân, con kêu cầu Đức Giê-hô-va, Ngài đã đáp lời con. Thi Thiên 120:1

Tôi cảm tạ Chúa về đặc ân phục vụ khi là người luôn túc trực chăm sóc mẹ tôi trong suốt thời gian bà chống chọi với căn bệnh bạch cầu. Khi thuốc thang bắt đầu gây đau đớn nhiều hơn là chữa lành, mẹ tôi quyết định dừng việc chữa trị lại. Bà nói: “Mẹ không muốn chịu đau đớn thêm nữa. Mẹ muốn vui hưởng những ngày cuối đời bên gia đình. Chúa biết mẹ đã sẵn sàng về nhà.”

Tôi nài xin Cha yêu thương—Vị Bác Sĩ Đại Tài—với lòng tin rằng Ngài có thể làm phép lạ. Nhưng để nhậm lời cầu nguyện của mẹ tôi, Ngài phải nói không với lời cầu nguyện của tôi. Trong tiếng khóc nức nở, tôi thuận phục: “Lạy Chúa, xin ý Ngài được nên!”

Không lâu sau đó, Chúa Jêsus đã tiếp đón mẹ tôi vào cõi vĩnh hằng, không còn đau đớn nữa.

Trong thế giới sa ngã này, chúng ta sẽ phải chịu đau đớn cho tới khi Chúa Jêsus trở lại (Rô-ma 8:22-25). Bản chất tội lỗi, tầm nhìn hạn hẹp và nỗi sợ đau đớn có thể làm méo mó năng lực cầu nguyện của chúng ta. Tạ ơn Chúa, “Thánh Linh theo ý muốn Đức Chúa Trời mà cầu thay cho các thánh đồ” (c.27). Ngài nhắc chúng ta nhớ rằng trong mọi sự, Đức Chúa Trời hành động vì ích lợi của những người yêu mến Ngài (c.28), ngay cả khi việc Ngài nhậm lời cầu nguyện của ai đó lại là sự từ chối đầy đau đớn đối với chúng ta.

Khi chấp nhận vai trò nhỏ bé của mình trong mục đích lớn lao hơn của Ngài, chúng ta có thể lặp lại lời mẹ tôi thường nói: “Chúa tốt lành, và trong sự tốt lành ấy hàm chứa tất cả. Dù Ngài quyết định ra sao thì mẹ cũng bình an.” Với lòng tin nơi sự tốt lành của Chúa, chúng ta có thể tin chắc rằng Ngài nhậm mọi lời cầu xin theo ý muốn của Ngài và vì sự vinh hiển của Ngài.

Lạy Chúa Jêsus! Cảm ơn Ngài là Đấng đáng để chúng con tin cậy khi Ngài sắp đặt ngày tháng cuộc đời chúng con theo chương trình toàn hảo của Ngài, là chương trình cho từng người, từng thế hệ và từng giây phút cho tới khi Ngài trở lại.

Sự đáp lời của Chúa luôn khôn ngoan hơn lời cầu nguyện của chúng ta.

Chú Giải: Chủ đề chính của Rô-ma chương 8 dường như là công tác của Đức Thánh Linh. Phao-lô khích lệ chúng ta chú tâm vào Thánh Linh (c.5–6), là Đấng quan trọng đối với địa vị thuộc linh của chúng ta (c.9), vui mừng vì Ngài ở trong chúng ta (c.11), đi theo sự dẫn dắt của Ngài (c.14), xem Ngài như sự đảm bảo chắc chắn rằng chúng ta ở trong Đấng Christ (c.16), và phó thác cho Ngài những lời cầu xin của chúng ta (c.26–27). Chủ đề này quan trọng đối với đời sống con cái Chúa, như Giăng viết: “Bởi điều nầy, chúng ta biết mình ở trong Ngài và Ngài ở trong chúng ta, vì Ngài đã ban Thánh Linh của Ngài cho chúng ta” (1 Giăng 4:13). Sự hiện diện của Thánh Linh trong đời sống của chúng ta là lời hứa của Đức Chúa Trời về tương lai (Êph. 1:13) nhưng cũng là sự ban cho của Ngài trong hiện tại (Gal. 5:16). Mong rằng chúng ta sẽ tin cậy nơi Thánh Linh để Ngài tiếp tục công tác tuyệt vời mà Ngài đang làm trong chúng ta, đó là khiến chúng ta ngày càng trở nên giống Chúa Jêsus hơn, là Đấng mà Ngài đến để tôn cao (Giăng 15:26).

* Trích Lời Sống Hằng Ngày