Đọc: Sáng thế ký 32:3-12

Con thật không xứng đáng với tình yêu thương và đức thành tín mà Ngài đã dành cho đầy tớ Ngài. – Sáng thế ký 32:10

Không giống những người tự cao, Gia-cốp biết rõ tình trạng tội lỗi mình (Sáng. 32:10). Ông tự thấy không xứng đáng với ân điển của Chúa. Ông đã lừa anh trai là Ê-sau để đoạt quyền trưởng nam (đ. 27) nên bị anh trai căm ghét. Sau nhiều năm, giờ Gia-cốp sắp phải đối mặt anh trai lần nữa.

“Con không đáng nhận ân điển nhỏ nhất,” Gia-cốp cầu nguyện, “Xin giải cứu con.” (32:10-11).
Thật kỳ quặc khi gặp hai cụm từ nầy ở cạnh nhau: Con không đáng hưởng ân điển …. Xin giải cứu con! Gia-cốp cầu xin ân điển vì sự trông cậy của ông không đặt trên giá trị bản thân mà trên lời hứa của Chúa sẽ ban ân huệ cho người nào gieo mình nơi bệ chân Ngài. Khiêm nhường và thống hối là chìa khóa mở trái tim của Đức Chúa Trời. Có người nói thái độ tốt nhất khi cầu nguyện là lột bỏ mọi thứ, kêu xin từ đáy vực sâu, từ đáy lòng biết rõ sự xấu xa  của nó.

Lời cầu xin đó được dâng lên từ những người hoàn toàn nhận thức được tội lỗi đáng hổ thẹn của mình, nhưng cùng lúc, tin chắc vào ân điển Chúa dành cho tội nhân không xứng đáng. Chúa nghe rõ nhất tiếng kêu: “Lạy Đức Chúa Trời, xin thương xót con, vì con là một tội nhân” (Lu. 18:13).

Lạy Chúa, con giống như Gia-cốp, cần sự thương xót của Ngài.
Con đã phạm lỗi với Ngài, và con quỳ trước chân Ngài hôm nay.
Con cảm ơn Ngài vì Ngài là Đức Chúa Trời giàu lòng thương xót,
sẵn sàng tha thứ và phục hồi con.

Việc Đức Chúa Trời vĩ đại tha thứ cho đại tội nhân là xứng hợp.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày