Đọc: Lu-ca 8:40-48
Vì chúng ta không có một thầy tế lễ thượng phẩm chẳng có thể cảm thông sự yếu đuối chúng ta. Hê-bê-rơ 4:15
Tại hội thảo, một sinh viên vừa tốt nghiệp đại học Singapore được đề nghị tạo ra giải pháp cho vấn đề nổi bật chỉ bằng vật liệu bình thường. Cô đã thiết kế chiếc áo khoác bảo vệ không gian cá nhân riêng để khỏi bị xâm phạm khi lưu thông vào giờ cao điểm trên tàu điện và xe buýt. Phủ ngoài áo là những chiếc gai nhựa dài linh hoạt thường được dùng để ngăn chim chóc và mèo đến gần cây trồng.
Chúa Giê-xu hiểu rõ việc bị mất không gian riêng khi Ngài ở giữa đám đông luôn muốn nhìn và chạm vào Ngài. Một phụ nữ bị bệnh mất huyết liên tục 12 năm và không cách gì chữa được cho đến khi rờ vào tua áo Ngài. Ngay lập tức bà được cầm máu (Lu. 8:43-44).
Câu hỏi của Chúa Giê-xu, “Ai đã rờ đến Ta?” (c.45) hoàn toàn không bất thường, vì Ngài cảm nhận có quyền năng thoát ra. Sự rờ chạm đó không giống với những người tình cờ chạm phải Ngài.
Dù phải thừa nhận rằng đôi lúc chúng ta cần không gian và sự riêng tư cho mình, nhưng cách duy nhất để giúp thế giới với những người đang bị tổn thương này là để họ được đến gần để được rờ đụng bằng sự khích lệ, an ủi, và ân điển của Đấng Christ trong chúng ta.
Con mong được đến thật gần
Giê-xu che chở ân cần yêu thương
Giúp con phản chiếu như gương
Tình yêu của Chúa muôn phương cho người.
Đời sống Cơ đốc nhân là cánh cửa sổ mà qua đó người khác có thể thấy được Chúa Giê-xu.
* Trích Lời Sống Hằng Ngày