Đọc: Rô-ma 7:14-25
Tôi có ý muốn làm điều thiện, nhưng tôi không có khả năng để làm. Rô-ma 7:18
Trong cuốn Nhảy Qua Lửa, David Nasser kể về cuộc hành trình tâm linh của mình. Trước khi tiếp nhận Chúa, ông đã kết bạn với một số thiếu niên Cơ Đốc. Bạn bè đó của ông rộng lượng, thú vị và không hay chê bai phán xét người khác, nhưng David lại chứng kiến một bạn trong số đó lừa dối bạn gái của mình. Bị Chúa cáo trách, chàng trai này sau đó đã xưng tội và xin nàng tha thứ. Suy nghĩ lại, David nói rằng việc này đã kéo anh lại gần hơn với nhóm bạn Cơ Đốc. Anh nhận ra rằng giống như anh, họ cũng cần ân sủng của Chúa.
Chúng ta không nhất thiết phải cư xử với những người chúng ta biết như thể chúng ta hoàn hảo. Thành thật về những sai lầm và tranh chiến (tâm linh) của mình là chuyện bình thường. Sứ đồ Phao-lô công khai gọi mình là kẻ tội lỗi nhất trong tất cả những kẻ có tội (1Tim. 1:15). Ông cũng mô tả trận chiến với tội lỗi của mình trong Rô-ma 7, ông nói: “Tôi có ý để làm điều thiện, nhưng tôi không có khả năng để làm” (c.18). Đáng buồn thay, ngược lại “những điều ác tôi không muốn làm, tôi tiếp tục làm” (c.19).
Cởi mở về tranh chiến tâm linh của mình đặt chúng ta ngang hàng với những người còn sống động trên cõi đời này – đó mới đúng là nơi chúng ta thuộc về! Tuy nhiên, nhờ Cứu Chúa Giê-xu, tội lỗi của chúng ta sẽ không theo chúng ta vào cõi đời đời. Một câu danh ngôn cổ xưa nói rằng “Cơ Đốc nhân không hề hoàn hảo, họ chỉ là những tội nhân đã được tha thứ.”
Lạy Chúa Giê-xu, con thờ phượng Ngài vì Ngài là con người hoàn hảo duy nhất từng sống trên đời. Cảm ơn Ngài đã ban cho con năng lực để chiến thắng tội lỗi.
Điểm khác biệt duy nhất giữa Cơ Đốc nhân và những người khác là sự tha thứ.
* Trích Lời Sống Hằng Ngày