Đọc: Ê-sai 49:13-18

Đức Giê-hô-va thương xót người kính sợ Ngài, khác nào Cha thương xót con cái mình vậy. _Thi Thiên 103:13

Một vài bà mẹ có con nhỏ đang chia sẻ về những sự đáp lời đầy khích lệ thông qua sự cầu nguyện. Nhưng một người phụ nữ cho biết cô cảm thấy thật ích kỷ khi làm phiền Chúa bởi những nhu cầu cá nhân của mình. Cô giải thích “So với những nhu cầu to lớn của cả nhân loại mà Chúa đang phải đối diện, thì trường hợp của tôi có vẻ là quá tầm thường với Ngài”.

Một lúc sau, cậu con trai nhỏ của cô bị kẹp tay vào cánh cửa và vừa khóc vừa chạy đến mẹ. Cô đã không nói: “Sao con ích kỷ quá vậy, sao lúc mẹ bận, con quấy rầy mẹ chỉ vì mấy ngón tay bị kẹp vào cánh cửa thôi!” Thay vào đó, cô đã thể hiện sự thương cảm và dịu dàng với con trai của mình.

Thi Thiên 103:13 nhắc nhở chúng ta, nó là đáp ứng của tình yêu, đối với con người lẫn với Chúa. Trong Ê-sai 49, Chúa nói rằng ngay cả khi người mẹ quên thương xót con mình, thì Chúa vẫn không quên chúng ta” (c.15). Chúa khẳng định với con cái Ngài rằng “Ta đã chạm con trong lòng bàn tay Ta” (c.16).

Sự thân mật với Chúa này chỉ thuộc về những ai kính sợ và nương cậy vào Ngài thay vì nương cậy chính bản thân. Như đứa trẻ bị kẹp tay tự do chạy đến với mẹ mình, chúng ta cũng có thể chạy đến với Chúa cùng những nan đề hàng ngày của mình.

Đức Chúa Trời hay thương xót của chúng ta không làm ngơ người khác để đáp lại nhu cầu của chúng ta. Thời gian và tình yêu của Ngài dành cho mỗi đứa con cuả mình là vô hạn. Không có nhu cầu nào là quá tầm thường đối với Ngài.

Lạy Chúa, Ngài yêu thích con vô cùng và vỗ về con bằng tình yêu của Ngài. Ngài làm chúng con vui mừng với tiếng hát của Ngài, giống như người mẹ hát ru con mình. Cảm ơn Ngài vì tình yêu dịu dàng của Ngài cho con.

Chúa ôm ấp con cái Ngài trong cánh tay Ngài.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày