Đọc: I Sử ký 17:1-4, 16-25
Cầu xin Chúa làm đúng như Ngài đã phán. Nguyện điều ấy được vững chắc, và danh Chúa được tán dương đến đời đời. I Sử ký 17:23-24
Đa-vít đã lập kế hoạch. Ông thiết kế mọi đồ vật. Ông thu thập nguyên liệu. Ông sắp xếp tất cả mọi thứ (xem I Sử 28:11-19). Nhưng đền thờ đầu tiên được xây dựng ở Giê-ru-sa-lem được biết đến là Đền Thờ của Sa-lô-môn, chứ không phải của Đa-vít.
Vì Chúa đã phán: “Con không phải là người xây cất đền thờ cho Ta ngự đâu” (I Sử. 17:4). Chúa đã chọn Sa-lô-môn, con trai Đa-vít để xây đền thờ. Đáp ứng của Đa-vít đối với sự từ chối này thật mẫu mực. Ông tập chú vào điều Chúa sẽ làm, thay vì điều ông không thể làm (I Sử 17:16-25). Ông luôn giữ tinh thần biết ơn. Ông làm mọi thứ có thể và tập hợp những người có khả năng để giúp đỡ Sa-lô-môn trong việc xây đền thờ (xem I Sử 22).
Nhà giải kinh J. G. McConville viết: “Đôi khi chúng ta phải thừa nhận rằng công việc mà mình muốn phục vụ không phải là điều chúng ta được trang bị tốt nhất, và không phải là điều Chúa kêu gọi. Giống như Đa-vít, có lẽ đó là bước chuẩn bị, nhằm dẫn đến điều gì đó lớn lao hơn.”
Đa-vít đã tìm kiếm sự vinh hiển của Chúa chứ không phải của bản thân. Ông trung tín làm mọi điều có thể cho đền thờ của Chúa, lập nền tảng vững chắc cho người đến sau ông hoàn tất công việc. Cũng vậy, nguyện chúng ta chấp nhận những nhiệm vụ Chúa giao và phục vụ Ngài với tấm lòng biết ơn! Đức Chúa Trời yêu thương đang làm những điều “lớn lao hơn”.
Lạy Cha, chúng con muốn những hy vọng, ước mơ và tấm lòng chúng con sẽ đi theo đường lối Ngài. Xin dạy con ngợi khen Chúa khi chúng con bị cám dỗ nghi ngờ sự tốt lành của Ngài.
Chúa có thể giấu kín mục đích của đường lối Ngài, nhưng đường lối Ngài không phải là không có mục đích.
* Trích Lời Sống Hằng Ngày