Đọc: Ê-sai 49:13-21

Ta vẫn không bao giờ quên con. — Ê-sai 49:15

Vào sinh nhật thứ 50 của mẹ với hàng trăm người hiện diện, cô con gái đầu lòng Kulua thuật lại những gì mẹ đã làm cho cô. Có thời kỳ khó khăn, Kulua nhớ lại, và ngân quỹ trong nhà rất eo hẹp. Nhưng bà mẹ đơn thân của cô đã từ bỏ hạnh phúc cá nhân, bán đi nữ trang quý giá và những của cải khác của bà để Kulua học hết trung học. Với đôi mắt ngấn lệ, Kulua nói rằng dù mọi thứ có khó khăn đến đâu, mẹ cô không bao giờ bỏ cô và anh chị em cô.

Đức Chúa Trời ví sánh tình yêu Chúa dành cho dân Ngài với tình yêu của người mẹ cho con mình. Khi dân Y-sơ-ra-ên cảm thấy bị bỏ rơi lúc bị lưu đày, họ đã phàn nàn: “Đức Giê-hô-va đã từ bỏ tôi; Chúa tôi đã quên tôi” (Ês. 49:14). Nhưng Chúa phán: “Người mẹ có thể nào quên cho con mình bú, hoặc không thương đến con ruột của mình chăng? Dù người mẹ quên con mình, Ta vẫn không bao giờ quên con” (c.15).

Khi đau buồn hay thất vọng, chúng ta có thể cảm thấy bị bỏ rơi bởi xã hội, gia đình và bạn bè, nhưng Chúa không bỏ rơi chúng ta. Thật là niềm khích lệ to lớn khi Chúa phán: “Ta đã chạm con trong lòng bàn tay Ta” (c.16) để cho biết Ngài hiểu và bảo vệ chúng ta nhường nào. Ngay cả khi mọi người lìa bỏ chúng ta, Chúa sẽ không bao giờ từ bỏ con dân Ngài.

Cảm tạ Chúa vì con mãi là con của Ngài. Con biết ơn vì con sẽ không phải trải qua bất cứ thử thách nào một mình.

Chúa không bao giờ quên chúng ta.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày