Đọc: Xuất Ê-díp-tô ký 20:18-26
Dân chúng đứng xa xa, còn Môi-se đến gần đám mây dày đặc, nơi Đức Chúa Trời đang ngự. — Xuất Ê-díp-tô 20:21
Hãy tưởng tượng bạn đứng dưới chân một ngọn núi, sát bên mọi người trong cộng đồng. Sấm sét rền vang; tiếng kèn thổi vang động. Giữa ngọn lửa, Đức Chúa Trời ngự xuống trên đỉnh núi. Chóp núi khói mịt mù bao phủ; cả ngọn núi bắt đầu rung chuyển, và bạn cũng vậy (Xuất. 19:16-20).
Khi dân Y-sơ-ra-ên trải qua kinh nghiệm đáng sợ này gần núi Sinai, họ nài nỉ Môi-se: “Xin chính ông nói thẳng với chúng tôi, và chúng tôi sẽ nghe; nhưng xin Đức Chúa Trời đừng phán với chúng tôi, e chúng tôi chết mất” (20:19). Dân Y-sơ-ra-ên xin Môi-se làm trung gian giữa họ với Đấng Toàn Năng. “Dân chúng đứng xa xa, còn Môi-se đến gần đám mây dày đặc, nơi Đức Chúa Trời đang ngự” (c.21). Sau khi gặp gỡ Chúa, Môi-se mang sứ điệp của Ngài xuống núi cho dân sự bên dưới.
Ngày nay, chúng ta vẫn thờ phượng Đức Chúa Trời là Đấng bày tỏ sự vĩ đại đáng kinh ngạc Ngài trên núi Si-nai. Vì Chúa thánh khiết toàn hảo còn chúng ta tội lỗi tuyệt vọng, nên chúng ta không thể liên hệ với Ngài. Nếu chỉ mình chúng ta thì chúng ta cũng sẽ (và cũng nên) rúng động bởi sợ hãi. Nhưng khi gánh lấy tội lỗi của chúng ta, chết đi và sống lại (1 Côr 15:3-4),Chúa Giê-xu giúp chúng ta biết Đức Chúa Trời. Ngay lúc này, Chúa Giê-xu vẫn là trung gian giữa chúng ta và Đức Chúa Trời thánh khiết và toàn mỹ (Rô. 8:34; 1 Tim. 2:5).
Lạy Chúa Giê-xu, cảm ơn Ngài đã hy sinh mạng sống mình để con có thể nhận biết Đức Chúa Trời. Con thờ phượng Đấng duy nhất có thể lấp đầy khoảng trống giữa Đức Chúa Trời và con.
Chúa GIê-xu nối liền khoản cách giữa Đức Chúa Trời và chúng ta.
* Trích Lời Sống Hẳng Ngày