Đọc: Sáng thế ký 3:8-17

Giê-hô-va Đức Chúa Trời kêu… “Con ở đâu?” Sáng thế ký 3:9

Đứa con trai của tôi rất thích nghe giọng tôi, trừ lúc tôi gọi tên nó cách lớn tiếng và nghiêm khắc, kèm theo câu hỏi: “Con đang ở đâu?” Tôi thường làm vậy khi nó nghịch ngợm điều gì đó và đang cố giấu tôi. Tôi muốn con trai lắng nghe tiếng của tôi vì tôi quan tâm đến hạnh phúc của nó và không muốn nó bị tổn thương.

A-đam và Ê-va đã quen với việc nghe tiếng Chúa trong vườn. Tuy nhiên, sau khi không vâng lời Chúa mà ăn trái cấm, họ chạy trốn khi nghe Ngài kêu: “Con ở đâu?” (Sáng. 3:9). Họ không muốn đối mặt với Chúa vì biết mình đã làm điều sai trái —là điều mà Ngài bảo họ không được làm (c. 11).

Khi Đức Chúa Trời gọi A-đam và Ê-va và tìm thấy họ trong vườn, lời của Ngài bao gồm sự sửa trị và tuyên bố hậu quả (c. 13-19). Nhưng Đức Chúa Trời cũng bày tỏ lòng nhân từ với họ và ban niềm hy vọng cho nhân loại qua lời hứa về Đấng Cứu Thế (c. 15).

Chúa không cần phải tìm kiếm chúng ta. Ngài biết chúng ta ở đâu và đang cố gắng che giấu điều gì. Nhưng là một người Cha yêu thương, Ngài muốn phán với tấm lòng chúng ta và ban cho chúng ta sự tha thứ cùng sự phục hồi. Chúa mong muốn chúng ta lắng nghe tiếng Ngài.

Lạy Chúa, cảm tạ Ngài về tình yêu và sự chăm sóc của Ngài. Cảm ơn Chúa đã sai Con Ngài đến làm Cứu Chúa của chúng con để làm thành lời hứa về sự tha thứ và phục hồi của Ngài.

Khi Chúa gọi, chúng ta cần đáp lời.

Chú Giải: Phần Kinh Thánh hôm nay minh họa cho sự phân cách mà tội lỗi đem đến. Sau khi con người phạm tội, mắt của A-đam và Ê-va mở ra, họ nhận biết mình trần truồng và họ đi trốn Chúa. Khi Chúa hỏi A-đam, ông đã đổ lỗi cho Ê-va và Ê-va đổ lỗi cho con rắn. Chỉ khi chúng ta thành thật thừa nhận sự vi phạm của bản thân thì ân điển cứu chuộc của Chúa mới có thể tha thứ cho chúng ta và khiến mọi thứ trở lại tốt đẹp như xưa.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày