Đọc: Truyền Đạo 5:10-17

Vậy con người phải chịu lao khổ theo luồng gió thổi thì có ích gì đâu? Truyền Đạo 5:16

Howard Levitt mất chiếc Ferrari của anh ấy trên đường cao tốc Toronto ngập nước. Anh ấy đã lái xe vào chỗ trông chỉ như một vũng nước trước khi nhận ra nó sâu hơn rất nhiều và đang dâng lên cách nhanh chóng. Khi nước chạm đến thanh chắn bùn của chiếc Ferrari, động cơ 450 mã lực bị chết máy. Thật may là anh ấy có thể thoát ra khỏi chiếc xe và trèo lên được ụ đất cao.

Chiếc xe thể thao của Howard nhắc tôi về cách nhìn của Sa-lô-môn là “gặp chuyện chẳng may, tài sản tiêu tán” (Truyền. 5:14 BDM). Thiên tai, trộm cướp và tai nạn có thể lấy đi những thứ mà chúng ta yêu quý nhất. Thậm chí chúng ta có tìm cách để bảo vệ chúng thì chắc chắn chúng ta vẫn không thể đem chúng theo vào thiên đàng (c.15). Sa-lô-môn hỏi “Con người phải chịu lao khổ theo luồng gió thổi thì có ích gì?” (c.16). Thật vô ích khi làm việc để có được những thứ mà cuối cùng sẽ tan biến.

Có những thứ không hề hư mất và chúng ta có thể “mang theo cùng mình”. Nó có thể cất vào của cải đời đời trên thiên đàng. Việc theo đuổi những mỹ đức như rộng lượng (Mat. 19:21), khiêm nhường, nhịn nhục (Lu. 6:22-23) sẽ đem lại những phần thưởng vĩnh cữu không hề bị tàn phá.  Loại của cải bạn tìm kiếm sẽ mất đi nơi thế gian này chăng? Hay là bạn đang tìm kiếm “những điều ở trên trời, nơi Đấng Christ ngồi bên phải Đức Chúa Trời” (Cô. 3:1).

Lạy Chúa, xin ban cho chúng con niềm đam mê về những điều mình không nhìn thấy, những phần thưởng đời đời mà Ngài dành sẵn. Xin khiến con trở nên thờ ơ với những thú vui tạm bợ của thế gian.

Của cải trên đất này không thể nào ví sánh với của cải nơi thiên đàng.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày