Đọc: Ê-xơ-ra 6-8; Giăng 21
Lạy Đức Giê-hô-va, xin gìn giữ miệng con và canh cửa môi con. Thi Thiên 141:3
Khi Rê-bê-ca đứng trên sân khấu phát biểu tại một cuộc họp. Câu đầu tiên cô nói vào mic vang vọng khắp phòng. Cô hơi bối rối khi nghe giọng của mình dội lại và cô phải nhanh chóng thích nghi với hệ thống âm thanh bị lỗi và cố gắng lờ đi tiếng vọng của mọi từ mình nói.
Hãy hình dung sẽ thế nào nếu chúng ta nghe tiếng vọng của mọi lời mình nói! Sẽ không tệ nếu nghe những lời “Tôi yêu bạn” hoặc “Tôi sai rồi” hoặc “Cảm tạ Chúa” hoặc “Tôi đang cầu nguyện cho bạn” của chính mình được lặp lại. Nhưng không phải mọi lời của chúng ta đều đẹp, dịu dàng hay tử tế. Còn những lời nói giận dữ hay nhục mạ mà không ai muốn nghe một lần, huống chi là hai lần – những lời này chúng ta thật sự muốn rút lại, thì sao?
Giống như tác giả Thi Thiên Đa-vít, chúng ta ao ước Chúa kiểm soát lời nói của mình. Ông cầu nguyện “Lạy Đức Giê-hô-va, xin gìn giữ miệng con và canh cửa môi con” (Thi. 141:3). Và cảm tạ Chúa vì Ngài muốn làm điều đó. Chúa có thể giúp chúng ta kiểm soát điều mình nói. Ngài có thể canh giữ môi miệng chúng ta.
Khi học cách điều chỉnh hệ thống âm thanh của mình bằng việc cẩn trọng và cầu nguyện cho những lời mình nói, Chúa sẽ nhẫn nại dạy dỗ và thậm chí là thêm sức để chúng ta tiết độ. Và tuyệt vời nhất đó là Chúa tha thứ khi chúng ta thất bại và đẹp lòng khi chúng ta ước muốn được Ngài giúp đỡ.
Có điều gì bạn vừa nói mà muốn rút lại không? Hãy xin Chúa giúp bạn nhận biết những lời nói bất cẩn.
Một phần của sự tiết độ là cầm giữ môi miệng.
* From Our Daily Bread