Đọc: Hê-bơ-rơ 4:14-16

Vậy chúng ta hãy vững lòng, đến gần ngôi ân điển, để nhận được sự thương xót và tìm được ân điển giúp đỡ chúng ta kịp thời. Hê-bơ-rơ 4:16

Tôi đã rất mừng cho bạn mình khi cô nói sắp làm mẹ. Chúng tôi cùng nhau đếm từng ngày cho đến ngày sinh. Nhưng khi sinh, em bé bị chấn thương não, lòng tôi tan vỡ và đã không biết phải cầu nguyện thế nào. Tôi chỉ biết Đấng tôi nên kêu cầu – là Đức Chúa Trời. Ngài là Cha chúng ta và Ngài lắng nghe khi chúng ta kêu cầu.

Tôi biết rằng Đức Chúa Trời có quyền năng làm những điều kỳ diệu. Ngài khiến con gái Giai-ru sống lại (Lu. 8:49-55) và cũng đã chữa lành căn bệnh đã cướp đi sự sống của bé gái. Vì vậy, tôi xin Chúa cũng hãy đem sự chữa lành đến cho em bé của bạn tôi.

Nhưng nếu như Chúa không chữa lành thì sao? Tôi tự hỏi. Chắc chắn Ngài không thiếu sức mạnh. Hay vì Ngài không quan tâm? Tôi nghĩ về sự đau thương của Chúa Giê-xu trên thập tự giá và lời giải thích rằng “Đức Chúa Trời bày tỏ lòng yêu thương của Ngài đối với chúng ta, khi chúng ta còn là tội nhân thì Đấng Christ đã chết thay cho chúng ta” (Rô. 5:8). Rồi tôi nhớ đến những câu hỏi của Gióp và cách ông nhìn thấy sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời bày tỏ qua sự sáng tạo quanh ông (Gióp 38-39).

Dần dần tôi nhận thấy cách Chúa kêu gọi chúng ta đến với Ngài trong những chi tiết của cuộc đời mình. Bởi ân điển Chúa, bạn tôi và tôi cùng nhau học biết ý nghĩa của việc kêu cầu Chúa và tin cậy Ngài – bất kể kết quả thế nào.

Lạy Chúa, là Đấng duy nhất con có thể tìm đến. Con tin cậy Ngài bằng đời sống của con và những người con yêu quý. Con biết ơn Chúa vì Ngài luôn nghe tiếng khóc than của con.

Khi cuộc đời khiến bạn gục ngã thì bạn đang ở trong vị trí hoàn hảo để cầu nguyện.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày