Đọc: II Cô-rinh-tô 4:4-15

Bởi Đức Chúa Trời… đã soi sáng lòng chúng tôi, ban ánh sáng để hiểu biết vinh quang của Đức Chúa Trời trên gương mặt Đức Chúa Giê-xu Christ. II Cô-rinh-tô 4:6

Phần lớn sự nghiệp làm nhà văn của tôi xoay quanh vấn đề nỗi đau. Tôi quanh đi quẩn lại với những câu hỏi giống nhau, như thể đụng vào vết thương cũ không bao giờ lành hẳn. Tôi nghe từ độc giả của mình, và những câu chuyện đau buồn của họ khiến những nghi ngờ của tôi trở nên rõ ràng hơn. Tôi nhớ một mục sư lo về mục vụ giới trẻ gọi cho tôi sau khi hay tin vợ và con gái nhỏ của ông đã chết vì AIDS do truyền máu bị nhiễm bệnh. Ông hỏi “Làm sao tôi có thể nói với ban thanh niên về một Đức Chúa Trời yêu thương?”

Tôi biết là đừng cố gắng trả lời những câu hỏi “vì sao” này. Vì sao vợ mục sư chẳng may lại nhận được bịch máu mang mầm bệnh? Vì sao cơn lốc xoáy ập vào thị trấn này mà bỏ qua thị trấn khác? Vì sao cầu xin sự chữa lành mà không được nhậm lời?

Tuy nhiên, có một câu hỏi không còn giày vò tôi như xưa: “Liệu Chúa có quan tâm không?” Tôi chỉ biết một cách để trả lời câu hỏi đó, và đáp án là Chúa Jêsus. Qua Chúa Jêsus, Đức Chúa Trời cho chúng ta thấy một gương mặt. Nếu bạn tự hỏi Chúa cảm thấy thế nào về sự đau khổ trên hành tinh đang than khóc này, hãy nhìn vào gương mặt đó.

“Chúa có quan tâm không?” Sự chết của Con Ngài thế cho chúng ta, là sự chết cuối cùng sẽ hủy diệt mọi đau đớn, buồn bã, khổ sở và sự chết đời đời đã trả lời cho câu hỏi đó. “Bởi Đức Chúa Trời là Đấng phán rằng: ‘Ánh sáng phải chiếu ra từ bóng tối,’ đã soi sáng lòng chúng tôi, ban ánh sáng để hiểu biết vinh quang của Đức Chúa Trời trên gương mặt Đức Chúa Jêsus Christ” (II Cô. 4:6).

Tình yêu của Chúa dành cho chúng ta rộng mở như cánh tay rộng mở của Đấng Christ trên thập tự giá.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày