Đọc: II Cô-rinh-tô 12:7-10

“Ân điển ta đủ cho ngươi rồi, vì sức mạnh của ta nên trọn vẹn trong sự yếu đuối.” – II Cô-rinh-tô 12:9

Giống như nhiều thị trấn, tập đoàn Enterprise (Doanh nghiệp), Alabama, có một đài kỷ niệm nổi bật. Nhưng tượng đài trong doanh nghiệp là không giống như bất kỳ tượng đài khác. Bức tượng không ghi ơn một người lãnh đạo nào, nó tán dương công việc của một con bọ cánh cứng. Vào đầu những năm 1900, loại bọ cánh cứng này di chuyển từ Mexico tới miền Nam nước Mỹ. Trong vòng vài năm, nó phá hủy toàn bộ các vụ mùa bông, nguồn doanh thu chính. Trong tuyệt vọng, người nông dân bắt đầu phát triển trồng đậu phộng. Nhận ra mình đã bị phụ thuộc vào một vụ quá lâu, họ ghi nhận bọ cánh cứng là lý do thúc đẩy đa dạng hóa mùa vụ, dẫn đến sự thịnh vượng.

Bọ cánh cứng phá hủy bông cũng giống như những điều đi vào cuộc sống của chúng ta và phá hủy những gì chúng ta đã làm việc chăm chỉ để hoàn thành. Hậu quả có thể là về tài chính, tình cảm, hoặc các hình thức thực thể khác, chúng thật đáng sợ. Chúng ta chứng kiến sự kết thúc của cuộc sống như điều phải xảy đến. Nhưng những người lao động của doanh nghiệp Enterprise đã học được, mất đi những điều cũ là một cơ hội để khám phá một cái gì đó mới. Đức Chúa Trời có thể sử dụng khó khăn để chúng ta từ bỏ một thói quen xấu hoặc tìm hiểu một đức tính mới. Chúa đã sử dụng một cái dằm xóc trong da thịt Phao-lô để dạy cho ông về ân điển (II Cô-rinh-tô12:7-9).

Thay vì nỗ lực để duy trì thói quen cũ mà không còn hiệu quả, chúng ta có thể xem mỗi khó khăn là cơ hội để Đức Chúa Trời gây dựng một đức tính mới trong chúng ta.

Hỡi người mệt mỏi, sờn lòng Chông ai đâm thấu từ trong tâm thần Đớn đau luôn mãi ở gần Sẽ nên ích lợi muôn phần cho ta. —Anon

Đức Chúa Trời thường sử dụng những kinh nghiệm cay đắng để khiến chúng ta tốt hơn.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày