Đọc: I Phi-e-rơ 3:8–16

Luôn sẵn sàng để trả lời những kẻ chất vấn về niềm hi vọng trong anh em. I Phi-e-rơ 3:15

Tại kỳ bồi linh mùa đông ở miền bắc New England, một người đã đặt câu hỏi: “Món quà Giáng Sinh yêu thích nhất của bạn từ trước đến giờ là gì?”

Một vận động viên thể thao có vẻ hăng hái trả lời. “Dễ thôi”, anh vừa nói vừa liếc nhìn người bạn kế mình. “Vài năm trước, tôi hoàn tất đại học với suy nghĩ chắc chắn mình sẽ chơi bóng đá chuyên nghiệp. Khi điều đó không xảy ra, tôi đã giận dữ. Sự cay đắng gặm nhấm tôi, và tôi truyền sự cay đắng đó cho bất cứ ai cố gắng giúp tôi.

“Vào mùa Giáng Sinh thứ hai – và là mùa thứ hai không chơi bóng đá – tôi đi xem kịch Giáng Sinh ở nhà thờ của anh này,” anh vừa nói vừa chỉ về hướng bạn anh. “Không phải bởi vì tôi muốn có Chúa Giê-xu, nhưng chỉ vì tôi muốn nhìn thấy cháu gái tôi biểu diễn. Thật khó để mô tả điều gì đã xảy ra bởi vì chuyện đó nghe có vẻ ngớ ngẩn lắm, nhưng ngay giữa vở kịch của bọn trẻ, tôi cảm thấy mình cần phải có mặt với những gã chăn chiên đó và với các thiên sứ để gặp Chúa Giê-xu. Khi hội chúng hát xong bài “Đêm Yên Lặng”, tôi chỉ ngồi đó khóc.

“Tôi đã có được món quà Giáng Sinh tuyệt vời nhất trong đêm đó”, anh nói, một lần nữa chỉ về người bạn mình “khi người bạn này nhờ người chở gia đình của mình về, còn anh ở lại để nói cho tôi biết làm cách nào tôi có thể gặp được Chúa Giê-xu”.

Khi đó, người bạn của anh mới bắt đầu lên tiếng: “Và các bạn biết không, đó là món quà Giáng Sinh tuyệt vời nhất tôi từng có.”

Mùa Giáng Sinh này, mong ước câu chuyện Chúa Giê-xu giáng sinh rất mộc mạc nhưng đầy niềm vui sẽ là câu chuyện chúng ta kể cho người khác.

Món quà Giáng Sinh tuyệt vời nhất là Chúa Giê-xu đã đem sự bình an và tha thứ đến cho mọi người.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày