Đọc: Hê-bơ-rơ 11:8–16
Nhưng họ mong ước một quê hương tốt hơn, tức là quê hương trên trời. Hê-bơ-rơ 11:16
Vợ tôi bước vào phòng và thấy tôi đang thò đầu vào cái hộp đồng hồ treo tường của ông chúng tôi. “Anh đang làm gì vậy?” cô ấy hỏi. “Cái đồng hồ này có mùi giống ở nhà ba mẹ anh”, tôi ngượng ngập trả lời và đóng cửa lại. “Chắc em sẽ nói rằng anh đã về nhà được một tí rồi đó!”
Khứu giác có thể gợi lại những ký ức mạnh mẽ. Chúng tôi đã di chuyển cái đồng hồ này từ nhà cha mẹ tôi đi khắp nơi trong nước gần 20 năm rồi, nhưng mùi thơm của gỗ bên trong nó vẫn đưa tôi trở về thời thơ ấu của mình.
Tác giả thư Hê-bơ-rơ nói về những người đang mong mỏi được về nhà theo một cách khác. Thay vì ngoái lại sau lưng, họ nhìn về phía trước, hướng đến nhà trên trời của họ bằng đức tin. Dù những gì họ mong đợi có vẻ như còn xa lắm, nhưng họ tin rằng Chúa thành tín sẽ giữ lời hứa mang đến cho họ một nơi mà họ sẽ ở với Ngài mãi mãi (Hê. 11:13-16).
Phi-líp 3:20 nhắc nhở chúng ta rằng “chúng ta là công dân trên trời”, và chúng ta phải “trông đợi Cứu Chúa mình là Đức Chúa Giê-xu Christ”. Trông đợi được gặp Chúa Giê-xu và nhận lấy mọi điều Đức Chúa Trời đã hứa với chúng ta qua Ngài sẽ giúp chúng ta giữ sự tập trung. Quá khứ hay hiện tại không bao giờ so sánh được với những gì đang chờ chúng ta ở phía trước!
Chúa Giê-xu ơi! Cảm ơn Ngài đã thành tín giữ những lời hứa của Ngài. Xin giúp con luôn trông mong Ngài!
Ngôi nhà tốt nhất là nhà của chúng ta trên trời.
* Trích Lời Sống Hằng Ngày