Đọc: Công vụ 20:22-35
Ban cho có phước hơn nhận lãnh. Công vụ 20:35
Năm 1891, Biddy Mason yên nghỉ trong một phần mộ vô danh ở Los Angeles. Điều đó không lạ gì đối với một phụ nữ sinh ra trong cảnh nô lệ, nhưng điều đó rất đáng chú ý đối với người hoàn mỹ như Biddy. Sau khi giành tự do trong một tranh luận tại tòa năm 1856, bà đã kết hợp kỹ năng điều dưỡng với quyết định kinh doanh khôn ngoan để lập nên một cơ ngơi. Khi nhận thấy tình cảnh khốn khó của dân nhập cư và tù nhân, bà đã đến với họ, đầu tư vào hội từ thiện thường xuyên đến nỗi mọi người bắt đầu xếp hàng ở nhà bà nhờ giúp đỡ. Năm 1872, chỉ mười sáu năm sau khi thoát cảnh nô lệ, bà và con rể đã dâng hiến cho việc thành lập Giáo hội Giám Lý Phi châu Đầu tiên ở Los Angeles.
Biddy đại diện cho lời của sứ đồ Phao-lô: “Tôi đã từng chỉ dạy cho anh em trong mọi việc rằng chúng ta phải cần cù làm việc như thế để giúp đỡ những người đau yếu, và nhớ lại lời chính Chúa là Đức Chúa Giê-xu đã phán: ‘Ban cho có phước hơn nhận lãnh’” (Công vụ 20:35). Phao-lô xuất thân từ tầng lớp nhiều đặc quyền chứ không phải cảnh nô lệ, nhưng ông đã chọn cuộc sống dẫn đến tù tội và tuận đạo để có thể hầu việc Đấng Christ và người khác.
Năm 1988, các nhà hảo tâm đã khánh thành một bia mộ cho Biddy Mason. Tham dự có thị trưởng của Los Angeles và gần 3.000 thành viên của giáo hội nhỏ đã được khởi xướng trong nhà bà một thế kỷ trước. Biddy từng nói: “Bàn tay rộng mở là bàn tay có phước, vì nó cho đi dư dật ngay cả khi nó nhận lãnh.” Bàn tay ban cho rời rộng nhận được một di sản phong phú.
Có ai đang vật lộn và có thể cần giúp đỡ từ bạn? Bạn sẽ đến với người đó hoặc gia đình đó như thế nào trong hôm nay?
Bàn tay mở rộng là bàn tay có phước, vì nó cho đi dư dật ngay cả khi nó nhận lãnh. Biddy Mason
* Trích Lời Sống Hằng Ngày