Đọc: I Tê-sa-lô-ni-ca 4:13-18

Vậy, chúng ta luôn mạnh dạn và mong muốn rời bỏ thân thể nầy để được ở với Chúa thì hơn. II Cô-rinh-tô 5:8

Mục sư Henry Durbanville, một mục sư người Scốt-len sống ở thế kỷ trước, kể câu chuyện về một bà lão thuộc giáo sở của ông đang sống ở vùng xa xôi hẻo lánh của Scốt-len. Bà ao ước được nhìn thấy thành phố Edinburgh, nhưng bà sợ vì để tới đó, tàu lửa phải đi qua một con đường hầm dài và tối.

Tuy nhiên, một ngày kia, hoàn cảnh buộc bà phải đi tới Edinburgh, và khi tàu lửa chạy về hướng thành phố, bà rất căng thẳng. Nhưng trước khi tàu lửa đến đường hầm, bà lão đã kiệt sức vì lo lắng nên đã chìm vào giấc ngủ. Khi bà thức dậy thì đã tới thành phố.

Có thể một vài người trong chúng ta sẽ không trải qua sự chết. Nếu chúng ta còn sống khi Chúa Giê-xu trở lại, thì chúng ta sẽ “gặp Ngài trên không trung” (I Tê. 4:13-18). Nhưng nhiều người trong chúng ta sẽ trải qua sự chết để bước vào thiên đàng. Với một số người, thì suy nghĩ đó khiến họ cực kỳ lo lắng. Chúng ta lo lắng mình sẽ không thể chịu đựng nổi quá trình đối diện với cái chết.

Với sự đảm bảo của Cứu Chúa Giê-xu, chúng ta có thể tin chắc rằng khi chúng ta nhắm mắt lìa đời và trải qua sự chết, thì chúng ta sẽ mở mắt ra trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời. John Donne nói: Đó là “một giấc ngủ ngắn để chúng ta thức mãi mãi”.

Chúa ôi, con yêu cuộc sống mà Ngài ban cho, nhưng con tự hỏi sẽ thế nào nếu được gặp Ngài mặt đối mặt. Xin giúp con phó thác tương lai cho Ngài. Con trông đợi ngày được gặp mặt Ngài.

Được gặp Chúa Giê-xu sẽ là niềm vui lớn nhất trên thiên đàng.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày