Đọc: Na-hum 1:1-9
Đức Giê-hô-va thật tốt lành, là thành lũy trong ngày hoạn nạn. — Na-hum 1:7
Khi bị cáo đứng trước thẩm phán, người đó đứng trước sự thương xót của tòa án. Nếu bị cáo vô tội, tòa án là nơi nương tựa. Nhưng nếu có tội, tòa án sẽ thi hành án phạt.
Trong Na-hum, Đức Chúa Trời vừa là nơi nương tựa, vừa là quan án. Sách chép: “Đức Giê-hô-va thật tốt lành, là thành lũy trong ngày hoạn nạn” (1:7). Nhưng cũng chép: “Nhưng Ngài dùng nước lụt tràn ngập để tận diệt chỗ ở của nó, và truy đuổi kẻ thù của Ngài vào bóng tối” (c.8). 100 năm trước, Ni-ni-ve đã ăn năn khi Giô-na giảng về sự tha thứ của Chúa, và thành được bình an (Giô. 3:10). Nhưng trong thời Na-hum, Ni-ni-ve làm “điều ác trước mặt Đức Giê-hô-va” (Na. 1:11). Trong đoạn 3, Na-hum mô tả chi tiết sự phá hủy thành Ni-ni-ve.
Nhiều người chỉ biết một mặt về cách Chúa đối xử với nhân loại. Họ nghĩ rằng Chúa thánh khiết và chỉ muốn hình phạt, hoặc nghĩ rằng Chúa thương xót và chỉ muốn bày tỏ sự nhân từ. Theo lẽ thật, Ngài vừa là quan án, vừa là nơi ẩn náu. Phi-e-rơ nói Chúa Giê-xu “phó thác chính mình cho Đấng phán xét công minh” (1 Phi. 2:23). Kết quả là, Ngài “mang tội lỗi chúng ta trong thân thể Ngài trên cây gỗ, để chúng ta chết đối với tội lỗi và sống cho sự công chính” (c.24).
Chân lý trọn vẹn về Đức Chúa Trời là tin lành! Ngài là quan án, nhưng nhờ Chúa Giê-xu chúng ta có thể đến với Ngài như một nơi trú ẩn.
Lạy Chúa, xin đừng để chúng con đánh giá thấp Ngài khi chỉ nhìn thấy một khía cạnh trong vai trò của Ngài trên cuộc đời chúng con. Xin giúp chúng con tận hưởng tình yêu và sự tốt lành của Ngài khi chúng con nhật biết Ngài ghét sự gian ác thể nào.
Sự công bình và sự thương xót của Chúa gặp nhau tại thập tự.
* Trích Lời Sống Hằng Ngày