Đọc: I Các vua 12:1-15

Ai muốn làm lớn trong các con, thì phải làm đầy tớ. Ma-thi-ơ 20:26

Trong các xã hội Phi châu truyền thống, việc nối ngôi là một quyết định rất quan trọng. Sau khi một vị vua qua đời, mối quan tâm lớn là chọn người kế vị. Ngoài việc xuất thân từ gia đình hoàng gia, người kế vị phải mạnh mẽ, can đảm, biết phải trái. Các ứng viên được chất vấn để xác định xem liệu họ sẽ phục vụ người dân hay sẽ cai trị với sự độc tài chuyên chế. Người kế vị vua phải là người lãnh đạo nhưng cũng phải phục vụ.

Dù Sa-lô-môn đã có những lựa chọn sai lầm nhưng ông lo lắng về người kế vị mình. “Ai biết được rằng người ấy sẽ khôn ngoan hay là ngu dại? Dù sao hắn sẽ cai quản mọi việc mà ta đã lấy sự lao khổ và khôn ngoan làm ra dưới ánh mặt trời” (Truyền đạo 2:19). Con trai ông Rô-bô-am là người kế vị đó. Ông tỏ ra thiếu sự phân xử đúng đắn và có kết cục đúng như nỗi sợ hãi tồi tệ nhất của cha mình.

Khi dân sự yêu cầu điều kiện làm việc nhân đạo hơn, đó là cơ hội để Rô-bô-am bày tỏ tinh thần đầy tớ của người lãnh đạo. Các trưởng lão khuyên: “Nếu ngày nay bệ hạ làm đầy tớ của dân nầy, phục vụ họ… thì họ sẽ làm tôi cho bệ hạ mãi mãi” ( I Vua. 12:7). Nhưng ông đã bác bỏ lời khuyên của họ. Rô-bô-ram thất bại trong việc tìm kiếm Đức Chúa Trời. Phản ứng gay gắt của ông với dân sự đã chia cắt đất nước và đẩy nhanh sự suy giảm thuộc linh của dân sự Chúa (12:14-19).

Trong gia đình, nơi làm việc, hội thánh hay với láng giềng—chúng ta cần sự khôn ngoan của Ngài để khiêm tốn phục vụ người khác hơn là được phục vụ.
Lạy Chúa yêu thương, xin ban cho con một tấm lòng của người đầy tớ khiêm nhường. Xin giúp con lãnh đạo và làm theo với sự khiêm nhường và lòng trắc ẩn.

Một người lãnh đạo tốt là một người đầy tớ tốt.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày