Đọc: Sáng Thế Ký 45:4-8
Sự nhân từ của Chúa thật lớn thay! Chúa dành sự nhân từ cho người kính sợ Ngài.– Thi thiên 31:19
Những tuần lễ sau khi chồng tôi qua khỏi cơn đau tim, chúng tôi thường cảm tạ Đức Chúa Trời vì đã cứu sống anh. Suốt những tháng sau đó khi được mọi người hỏi thăm,tôi thường trả lời đơn giản rằng: “Được phước. Tôi thấy mình được phước.”
Tuy nhiên, ơn phước thường được thể hiện dưới nhiều dạng thức khác nhau. Thực tế là không phải lúc nào chúng ta cũng nhận ra chúng. Ngay cả khi đang mọi điều theo ý muốn Đức Chúa Trời, chúng ta có thể vẫn kinh nghiệm sự khó khăn. Đôi khi chúng ta ngạc nhiên khi Chúa không trả lời theo cách và thời điểm mình muốn.
Chúng ta thấy điều này qua cuộc đời Giô-sép. Theo cái nhìn con người, chúng ta nghĩ rằng Đức Chúa Trời đã quên mất ông rồi. Giô-sép phải chịu khốn khổ trong hơn mười năm. Ông bị quăng xuống hố, bán làm nô lệ, bị vu oan, bị bỏ tù bất công. Tuy nhiên, cuối cùng sự thành tín của Đức Chúa Trời với ông đã được bày tỏ rõ ràng khi ông được cất nhắc lên làm người cai trị Ai-cập và cứu nhiều người khỏi nạn đói (Sáng. 37-46). C. S. Lewis viết: “Khi chúng ta lỡ mất phước này, thì một phước khác chúng ta chưa kịp trông đợi đã được ban cho”.
Đức Chúa Trời luôn dang tay ban phước cho Giô-sép, như Ngài vẫn làm cho những kẻ tin cậy Ngài, “Sự nhân từ của Chúa thật lớn thay! (Thi. 31:19).
Lạy Chúa, Ngài yêu chúng con với tình yêu cao cả, nhưng chúng con thường không tin cậy Ngài trong lúc khủng hoảng. Xin giúp chúng con học biết và trân trọng lẽ thật rằng Ngài có mọi điều chúng con cần – và con hơn thế nữa.
Hạnh phúc đích thực là khi biết Đức Chúa Trời thật tốt lành.
* Trích Lời Sống Hằng Ngày