Đọc: Công Vụ Các Sứ Đồ 4:5-20

Ta ở trong Cha và Cha ở trong Ta. Giăng 14:10

Một nhóm người trong hội thánh mời một diễn giả đến buổi gặp mặt của họ. Người trưởng nhóm bảo ông: “Hãy nói về Đức Chúa Trời, nhưng đừng nhắc đến Chúa Giê-xu”. Ông sửng sốt hỏi: “Tại sao?” Người trưởng nhóm giải thích: “À, một số thành viên trong nhóm thấy không thoải mái với Chúa Giê-xu. Chỉ cần sử dụng Đức Chúa Trời là được rồi”.

Tuy nhiên, chấp thuận lời chỉ dẫn đó là một vấn đề đối với vị diễn giả này, bởi vì sau đó ông nói rằng: “Không có Chúa Giê-xu, tôi chẳng có gì để nói”.

Những người theo Chúa Giê-xu trong thời hội thánh đầu tiên cũng bị yêu cầu làm điều tương tự. Các lãnh đạo tôn giáo địa phương bàn bạc với nhau cảnh cáo các môn đồ không được nói về Chúa Giê-xu (Công Vụ. 4:17). Nhưng các môn đồ đủ khôn ngoan, họ nói: “Chúng tôi không thể không nói về những điều mình đã thấy và nghe” (c.20).

Tuyên bố mình tin Đức Chúa Trời mà không tin Chúa Giê-xu Con Ngài là một điều mâu thuẫn. Trong Giăng 10:30, Chúa Giê-xu mô tả rõ ràng mối quan hệ độc nhất giữa Ngài với Đức Chúa Trời: “Ta với Cha là Một”- nó thiết lập thần tính của Ngài. Đó là lý do Ngài có thể nói: “Hãy tin Đức Chúa Trời, cũng hãy tin Ta nữa” (Giăng 14:1). Phao-lô biết Chúa Giê-xu đồng bản tính với Đức Chúa Trời và bình đẳng với Đức Chúa Trời (Phi-líp 2:6). Chúng ta không cần ngại ngùng tránh né danh của Chúa Giê-xu, bởi: “Chẳng có sự cứu rỗi trong đấng nào khác, vì dưới trời chẳng có danh nào khác ban cho loài người để chúng ta nhờ đó mà được cứu” (Công Vụ. 4:12)
Chúa Giê-xu ơi, Ngài là Đức Chúa Trời. Cảm ơn Ngài vì đã bày tỏ chính Ngài cho chúng con trong Kinh Thánh và trong cuộc đời của chúng con. Ngài đã làm quá nhiều điều cho chúng con. Xin giúp chúng con chia sẻ cho người khác điều chúng con biết về Ngài và kinh nghiệm về Ngài.

Danh Chúa Giê-xu là trái tim của đức tin và niềm hy vọng của chúng ta.

* Trich Lời Sống Hằng Ngày