Đọc: Lu-ca 2:21-35
Có một người công chính…tên là Si-mê-ôn… và Đức Thánh Linh ngự trên ông. c. 25
Khi họa sĩ vĩ đại người Hà Lan Rembrandt bất ngờ qua đời ở tuổi 63, có một bức tranh chưa hoàn thành được tìm thấy trên giá vẽ của ông. Nó tập trung vào cảm xúc của Si-mê-ôn lúc bồng em bé Giê-xu khi Ngài được mang lên đền thờ ở Giê-ru-sa-lem, sau khi sinh được 40 ngày. Nhưng phần nền và chi tiết thông thường vẫn còn dang dở. Một vài chuyên gia nghệ thuật tin rằng Rembrandt biết cuộc đời mình gần kết thúc và — giống như Si-mê-ôn — đã sẵn sàng “qua đời” (Lu-ca 2:29).
Đức Thánh Linh ngự trên Si-mê-ôn (c. 25), vì vậy không phải ngẫu nhiên ông ở trong đền thờ khi Ma-ri và Giô-sép dâng con đầu lòng của họ cho Đức Chúa Trời. Si-mê-ôn, người đã tìm kiếm Đấng Mê-si-a được hứa ban, bồng con trẻ trong tay và ngợi khen Đức Chúa Trời rằng: “Lạy Chúa, bây giờ xin Chúa cho đầy tớ Chúa qua đời bình an, theo như lời Ngài; vì mắt con đã thấy sự cứu rỗi của Ngài, mà Ngài đã chuẩn bị trước mặt muôn dân, là ánh sáng soi đường cho các dân ngoại, và là vinh quang của Y-sơ-ra-ên, tức dân Ngài” (cc. 29-32).
Si-mê-ôn không khao khát những ngày vinh quang của lịch sử Y-sơ-ra-ên, mà hướng về Đấng Mê-si-a được hứa ban, Đấng sẽ đến để giải cứu mọi dân tộc.
Giống như Si-mê-ôn, trong cuộc sống chúng ta có thể có một cái nhìn mong đợi về phía trước bởi vì chúng ta biết rằng một ngày nào đó chúng ta sẽ nhìn thấy Chúa.
Lạy Cha, nguyện cho chúng con, giống như Si-mê-ôn, luôn nhìn về phía trước hướng đến sự xuất hiện của Chúa Giê-xu, Chúa chúng con.
Lạy Chúa là Đức Chúa Giê-xu, xin hãy đến! Khải huyền 22:20
*Trích Lời Sống Hằng Ngày