Đọc: Rô-ma 8:14-17
Chính Thánh Linh làm chứng với tâm linh chúng ta rằng chúng ta là con cái Đức Chúa Trời. c16
Một người bạn dừng tôi lại để kể một tin vui, rồi cô kể suốt 10 phút về những bước đầu đời của cậu cháu trai 1 tuổi của mình. Thằng bé biết đi rồi! Nếu có người nghe lỏm câu chuyện này thì không biết họ sẽ nghĩ gì.. Phần lớn mọi người đều đi được. Có gì lạ đâu?
Tuổi thơ luôn mang tới những điều đặc biệt mà dường như không còn nữa khi chúng ta lớn lên.. Suy nghĩ về cách cư xử của chúng ta với của trẻ em khiến tôi hiểu thêm vì sao Đức Chúa Trời lại chọn hình ảnh từ “trẻ thơ” để mô tả mối quan hệ của chúng ta với Ngài. Kinh Thánh Tân Ước công bố chúng ta là con cái Đức Chúa Trời, với tất cả quyền lợi và đặc ân của người thừa kế xứng đáng (Rô. 8: 16-17). Chúa Giê-xu (Con “một và duy nhất” của Đức Chúa Trời) đã đến, nhưđã báo trước, để nhận của chúng ta làm con trai và con gái trong gia đình Ngài.
Tôi mường tượng ra Chúa dõi theo từng bước đi chậm chững của tôi trên con đường thuộc linh bằng cả niềm vui sướng của một người Cha khi thấy những bước đi đầu đời của con mình.
Có lẽ khi bí mật của vũ trụ cuối cùng cũng được tiết lộ, chúng ta sẽ tìm ra mục đích bên trong của việc quan sát trẻ em lớn lên. Có lẽ Chúa ban khoảng thời gian đặc biệt đó để chúng ta nhận ra tình yêu vô biên của Ngài. So với tình yêu vẹn toàn đó, những trải nghiệm của chúng ta tôi trên đất này thật quá nhỏ bé.
Lạy Cha thiên thượng yêu dấu, xin tăng sự nhận biết của chúng con về tình yêu Ngài dành cho chúng con, và Ngài vui lòng về chúng con để chúng con bày tỏ cho thế gian về sự khác biệt Ngài làm trong cuộc đời chúng con.
Bạn được yêu.
* Trích Lời Sống Hằng Ngày