Đọc: Khải Huyền 22:1-5

[Người ấy] được đem lên nơi Pa-ra-đi; tại đó, người ấy được nghe những điều không thể nói ra. 2 Cô-rinh-tô 12:4

Gus, bạn tôi đã qua đời vài tháng trước. Gus là một người câu cá hồi. Cuối tuần thường thấy anh ấy đang câu cá trên con thuyền nhỏ của anh ở cái hồ gần đó. Một ngày kia, tôi nhận được thư của Heidi, con gái anh. Cô ấy bảo cô đang nói về thiên đàng cho những đứa cháu của mình từ khi Gus về nhà trên thiên đàng. Cháu trai 6 tuổi của cô, người cũng rất thích cá, giải thích thiên đàng là như thế nào và những gì mà ông cố Gus đang làm như sau: “Thiên đàng rất đẹp”, nó trầm ngâm “và Chúa Giê-xu đang chỉ cho ông Gus lỗ câu tốt nhất”.
Khi Phao-lô nói đến khải tượng Chúa bày tỏ cho ông về thiên đàng, ông không đủ lời để tả hết được. Ông nói “Tôi được đem lên nơi Pa-ra-đi…được nghe những điều không thể nói ra” (2 Cô.12:4). Không từ ngữ nào có thể diễn đạt được sự thật về thiên đàng- có lẽ vì con người chúng ta không thể hiểu được về nó.

Mặc dầu chúng ta có thể được khích lệ khi biết thêm chi tiết về thiên đàng nhưng không phải sự hiểu biết về thiên đàng mà là sự hiểu biết về chính Chúa mới làm cho chúng ta vững lòng. Vì tôi biết Ngài và biết Ngài tốt lành như thế nào nên tôi có thể rời bỏ cuộc đời này và mọi thứ ở trong đó với sự chắc chắn tuyệt đối rằng thiên đàng rất đẹp và Chúa Giê-xu sẽ chỉ cho tôi “chỗ câu cá nào là tốt nhất” bởi vì Ngài là Đức Chúa Trời như thế.

Chúng ta hãy cầu xin, khẩn nài với Chúa mỗi ngày để Ngài bày tỏ chính Ngài cho linh hồn chúng ta càng hơn, để đánh thức tri giác của chúng ta, để ban cho chúng ta thị giác và thính giác, vị giác và xúc giác về thế giới sắp đến. John Henry Newman.

Không gì trên đất có thể so sánh với việc được ở với Đấng Christ nơi thiên đàng.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày