Đọc: Thi Thiên 86:1-13

Kẻ ngu dại bộc lộ cơn giận dữ của mình, còn người khôn ngoan kiên nhẫn kiềm chế nó. Châm Ngôn 29:11

Không biết những người hàng xóm nghĩ gì khi nhìn thấy tôi qua khung cửa sổ một ngày mùa đông nọ. Tôi đứng ở lối vào với cái xẻng làm vườn trong tay, đang giận dữ đập mạnh vào một khối đá trồi lên từ một góc rãnh nước. Với mỗi nhát đập, tôi thốt ra những lời cầu nguyện khác nhau về cùng một vấn đề “Con không thể làm được”, “Ngài đừng mong con làm điều này”, “Con không đủ sức để làm điều này”. Là một người chăm sóc, với danh sách dài những trách nhiệm cần phải làm, tôi không chịu đựng được nữa và giờ tôi giải tỏa với cục đá này.

Sự tức giận của tôi được dồn trong một bao những lời dối trá: “Tôi đáng được điều tốt hơn thế này.” “Rốt cuộc thì có Chúa cũng không đủ.” “Có ai màng đâu!”. Nhưng khi chọn bám lấy sự giận dữ của mình, chúng ta bị sa vào bẫy, không bao giờ tiến lên được. Và phương thuốc duy nhất để chữa trị bệnh giận dữ là sự thật.

Sự thật đó là Chúa không ban cho chúng ta điều chúng ta đáng phải nhận, mà thay vào đó Ngài ban sự thương xót cho chúng ta. “Chúa ơi, Chúa là thiện, sẵn lòng tha thứ cho. Ban sự nhân từ vô lượng cho những người kêu cầu Ngài” (Thi. 86.5). Sự thật đó là có Chúa là quá đủ bất kể chúng ta thấy sao. Sự thật đó là sức mạnh của Ngài là đủ (2 Cô. 12:9). Nhưng trước khi chúng ta có thể tìm thấy sự đảm bảo đó, chúng ta cần phải lùi lại, đặt cái xẻng chứa những nỗ lực riêng của mình, và nắm lấy bàn tay đang dang rộng ân điển và sự thương xót của Chúa Giê-xu. Chúa đủ rộng lượng để lắng nghe sự giận dữ của chúng ta và đủ yêu thương để, đến đúng thời điểm của Ngài, cho chúng ta thấy con đường phía trước.

Lạy Cha yêu thương, xin tha thứ cho con vì những lần con bộc phát sự tức giận. Hôm nay, con chọn đặt tội giận dữ của mình xuống đây và đón nhận ân điển cùng sự thương xót của Ngài.

Cảm ơn Ngài vì sự tha thứ và chân lý đem đến sự khôn ngoan.
Ẩn Điển: Nhận những điều chúng ta không đáng được nhận. Thương Xót: Không phải nhận những điều chúng ta đáng phải nhận

* Trich Lời Sống Hằng Ngày