Đọc: Ê-xê-chi-ên 25:1 -7; Ma-thi-ơ 5:43-48
Đừng vui mừng khi kẻ thù của con gục ngã. Châm ngôn 24:17
Người Akan ở Ghana có câu châm ngôn: “Con thằn lằn không tức giận đám trẻ ném đá vào nó bằng lũ trẻ đứng nhìn rồi cười vui trước vận mệnh của nó!” Vui mừng trước thất bại của người khác cũng chẳng khác gì nhúng tay vào nguyên nhân tạo nên thất bại đó hoặc thậm chí là mong điều xấu xảy ra cho người đó.
Đó là tư tưởng của người Am-môn, những người hiểm độc vui mừng khi đền thờ Giê-ru-sa-lem “bị ô uế, về đất Y-sơ-ra-ên khi nó bị hoang vu và về nhà Giu-đa khi nó bị bắt lưu đày” (Ê-xê-chi-ên 25:3). Vì hớn hở trước tai họa của dân Y-sơ-ra-ên mà dân Am-môn phải chịu sự phẫn nộ của Đức Chúa Trời, mà hậu quả của nó thật ghê gớm (c.4-7).
Chúng ta phải ứng phó như thế nào khi tai họa xảy đến với hàng xóm của mình hoặc khi họ gặp nan đề? Nếu cô hàng xóm là một người tốt và thân thiện, thì tất nhiên, chúng ta sẽ đồng cảm và giúp đỡ cô ấy. Nhưng nếu anh hàng xóm lại là người khó ưa, người chuyên gây rắc rối thì sao? Theo xu hướng tự nhiên, có lẽ chúng ta sẽ phớt lờ anh ta hoặc thậm chí còn thầm mừng trước sự sa sút đó nữa.
Châm ngôn cảnh báo chúng ta: “Đừng vui mừng khi kẻ thù của con gục ngã; Lúc nó bị đánh đổ, lòng con đừng hớn hở” (24:17). Thay vào đó, Chúa Giê-xu dạy chúng ta phải thể hiện tình yêu Ngài bằng hành động khi “yêu kẻ thù nghịch [mình] và cầu nguyện cho những kẻ bắt bớ[chúng ta] (Ma-thi-ơ 5:44). Bằng cách đó, chúng ta sẽ học theo được tình yêu vẹn toàn của Chúa chúng ta (5:48).
Lạy Chúa, xin mở mắt và lòng của con để con chân thành về thái độ của minh đối với những người không tử tế và không công bằng đối với con. Xin đổ đầy tấm lòng con với tình yêu Ngài và xin giúp con cầu thay cho họ.
Yêu kẻ lân cận như chính mình.
* Trích Lời Sống Hằng Ngày