Đọc: Xuất 4:1–12
“Ai tạo ra môi miệng loài người?…Chẳng phải bởi Ta, là Đức Giê-hô-va đó sao? Vậy bây giờ hãy đi đi, Ta sẽ ở với miệng con và dạy con những lời phải nói.” Xuất 4:11-12
Đầu tôi căng thẳng. Tôi đang đợi chuông điện thoại để bắt đầu cuộc phỏng vấn trên radio. Tôi tự hỏi người dẫn chương trình sẽ hỏi tôi những câu gì và tôi sẽ trả lời như thế nào. Tôi cầu nguyện: “Lạy Chúa, con giỏi viết ra giấy hơn, nhưng cũng giống như Môi-se, con cần phải tin rằng Ngài sẽ ban cho con lời để nói.”
Dĩ nhiên, tôi không so sánh mình với Môi-se – người lãnh đạo của dân Chúa – người đã giúp họ thoát khỏi ách nô lệ tại xứ Ai Cập để đến vùng Đất Hứa. Là một vị lãnh đạo bất đắc dĩ, Môi-se cần Chúa trấn an ông rằng dân Y-sơ-ra-ên sẽ nghe lời ông. Chúa bày tỏ một vài dấu hiệu cho ông như Ngài biến cây gậy chăn chiên của ông thành con rắn. (Xuất 4:3), nhưng Môi-se vẫn do dự đón nhận chiếc áo choàng của chức vụ lãnh đạo, ông đưa ra lý do là mình nói năng chẳng lưu loát. Nhưng Chúa nhắc lại cho ông nhớ Ngài là Chúa, Ngài sẽ giúp ông nói. Ngài sẽ “ở với môi miệng ông”.
Chúng ta biết rằng kể từ khi Thánh Linh được ban xuống vào ngày Lễ Ngũ Tuần, Thánh Linh của Chúa sống trong con cái Ngài. Dù chúng ta có cảm thấy mình không đủ năng lực thế nào đi nữa, thì Ngài cũng thêm năng lực để chúng ta hoàn thành công tác mà Ngài giao cho chúng ta. Chúa sẽ “ở với môi miệng chúng ta.”
Lạy Chúa Giê-xu, Ngài ở trong con. Nguyện lời nói của con hôm nay sẽ gây dựng người khác vì vinh hiển của Ngài.
Là con cái Chúa, chúng ta là môi miệng của Ngài để rao ra Tin lành của Ngài.
* Trích Lời Sống Hằng Ngày