Đọc: Giăng 3:9-21

Vì Đức Chúa Trời đã sai Con Ngài đến thế gian không phải để kết án thế gian, nhưng để thế gian nhờ Con mà được cứu. — Giăng 3:17

Là một tuyên uý, đôi khi có người hỏi tôi có sẵn lòng giúp đỡ họ thêm về mặt thuộc linh không. Dù rất vui khi dành thì giờ với bất cứ ai cần giúp đỡ, nhưng tôi thường thấy mình được học hỏi nhiều hơn là dạy dỗ. Điều này đặc biệt đúng khi một tín hữu mới vô cùng thành thật nói với tôi giọng thiểu não: “Tôi không nghĩ đọc Kinh Thánh là ý hay. Càng đọc biết Chúa mong đợi gì ở tôi, tôi càng xét đoán những người không làm theo nó.”

Khi anh nói điều này, tôi nhận ra ít nhất mình cũng có phần nào trách nhiệm về việc gieo tinh thần xét đoán này trong anh. Bởi khi đó, một trong những điều đầu tiên tôi làm với những người mới tin Chúa Giê-xu là cho họ biết những điều không nên làm nữa. Nói cách khác, thay vì cho họ thấy tình yêu của Chúa và để Đức Thánh Linh biến đổi họ, tôi đã khuyên họ “cư xử như một tín đồ.”

Lúc này tôi có một nhận thức mới về Giăng 3:16-17. Lời Chúa Giê-xu kêu gọi tin Ngài trong câu 16 được tiếp bằng những lời này: “Vì Đức Chúa Trời đã sai Con Ngài đến thế gian không phải để kết án thế gian, nhưng để thế gian nhờ Con mà được cứu.”

Chúa Giê-xu không đến để kết án chúng ta. Nhưng vì đưa cho các Cơ Đốc nhân mới này một danh mục hành vi, tôi đã dạy họ kết án chính mình, dẫn đến xét đoán người khác. Thay vì là các tác nhân gây kết án, chúng ta phải là những sứ giả cho tình yêu và sự thương xót của Chúa.

Lạy Cha, hôm nay xin giúp con không xét đoán người khác. Xin cho con học biết điều này đến khi nó đổi thay con nên người giống Ngài hơn.

Nếu Chúa Giê-xu không đến để kết án thế gian, đó chắc chắn cũng không phải sứ mạng của chúng ta!

* Trích Lời Sống Hằng Ngày