Đọc: Lu-ca 12:22-34

Vì của cải các con ở đâu, thì lòng các con cũng ở đó. Lu-ca 12:34

Tại lễ truy điệu bố của bạn tôi, có người nói với chị ấy: “Trước khi gặp bố chị, tôi chưa thấy ai giúp người khác mà lại vui đến thế!” Bố chị đã góp phần xây dựng vương quốc Đức Chúa Trời qua việc phục vụ người khác, tươi cười và yêu thương, gặp gỡ những người xa lạ và biến thành bạn hữu. Khi qua đời, ông đã để lại một di sản tình yêu. Ngược lại, bác gái của chị ấy—tức chị của bố—lại xem của cải là di sản của mình, nên những năm cuối đời cứ lo lắng ai sẽ bảo vệ của gia truyền và những quyển sách quý của bà.

Qua sự dạy dỗ và làm gương của mình, Chúa Giê-xu cảnh báo những người theo Ngài tránh thâu trữ của cải, mà phải ban cho người nghèo và phải biết quý trọng những điều không bao giờ hư cũ hay mục nát. Chúa Giê-xu phán: “Vì của cải các con ở đâu, thì lòng các con cũng ở đó” (Lu. 12:34).

Chúng ta có thể cho rằng vật chất đem lại ý nghĩa cho cuộc sống mình. Nhưng khi những món đồ công nghệ mới nhất hư hỏng, hoặc bị lạc mất một thứ gì giá trị, chúng ta bắt đầu nhận ra rằng chính mối quan hệ của mình với Chúa mới lâu bền và giúp chúng ta thỏa vui. Và chính tình yêu và sự chăm sóc của chúng ta dành cho người khác sẽ không bị khô héo và phai tàn.

Hãy cầu xin Chúa giúp chúng ta nhìn thấy điều chúng ta đang xem trọng, để giúp chúng ta nhận ra lòng mình đang hướng về đâu và để giúp chúng ta tìm kiếm vương quốc của Ngài trước hết (12:31).

Bạn xem trọng điều gì? Hãy đọc câu chuyện về ma-na trong hoang mạc ở Xuất-ê-díp-tô ký 16. Hãy suy nghĩ xem câu chuyện này liên hệ đến những lời của Chúa Giê-xu nói với đám đông trong Lu-ca 12 ra sao.

Điều chúng ta xem trọng bày tỏ tình trạng tấm lòng của chúng ta.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày