Đọc: Thi Thiên 77:1-15

Con sẽ nhớ mãi công việc của Đức Giê-hô-va, nhớ đến các phép lạ của Ngài – Thi Thiên 77:10-11

Nhà văn William Zinsser miêu tả lại lần cuối ông về thăm ngôi nhà tuổi thơ, nơi ông rất yêu mến khi còn nhỏ. Khi ông và vợ tới ngọn đồi nhìn bao quát Vịnh Manhasset và Eo Biển Long Island, họ phát hiện ra rằng ngôi nhà đã bị phá hủy. Tất cả những gì còn lại chỉ là một chiếc hố khổng lồ. Buồn quá, họ đi bộ tới bờ kè. Zinsser nhìn bao quát vịnh, tận hưởng cảnh vật và âm thanh. Sau đó, ông viết về kinh nghiệm này: “Tôi bình thản và chỉ hơi buồn một chút. Cảnh vật vẫn nguyên vẹn: hình trạng độc nhất của vùng đất và biển y như tôi vẫn còn nhớ và mơ về.”

Tác giả Thi Thiên viết về khoảng thời gian khó khăn khi linh hồn ông không chịu an ủi và tâm linh nao sờn (Thi. 77:2-3). Nhưng giữa cơn khốn khó, ông thay đổi sự tập chú của mình thay vì tập trung vào đau buồn, ông tập trung vào Đấng Cứu Thế, ông nói: “Con sẽ nhớ mãi công việc của Đức Giê-hô-va, nhớ đến các phép lạ của Ngài thuở xưa” (c.10,11).

Khi đối diện với sự nản lòng, chúng ta có thể tập chú vào hoặc là sự mất mát, hoặc là vào chính Đức Chúa Trời. Chúa mời gọi chúng ta hãy nhìn lên Ngài để thấy được sự tốt lành, sự hiện diện, và tình yêu vĩnh hằng Ngài dành cho chúng ta.

Lạy Cha Thiên Thượng, cuộc đời này có thể tuyệt vời lẫn thất vọng. Chúng con biết rằng có nhiều điều không như cách chúng phải có. Những sự thất vọng của chúng con khiến chúng con quay về phía Ngài, niềm hy vọng duy nhất của trần thế.

Đức tin nơi sự tốt lành của Đức Chúa Trời bảo tồn niềm hy vọng.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày