Đọc: Châm Ngôn 10:19-21

Môi người công chính nuôi sống nhiều người. c.21

Một người bạn câu cá của tôi quan sát thấy “Dòng suối cạn tạo nên nhiều tiếng ồn nhất”, một sự biến tấu thú vị dựa vào câu ngạn ngữ xưa “Dòng nước lặng chảy sâu”. Tất nhiên ý anh ấy là người tạo ra tiếng ồn nhất thường là người ít nói.

Mặt trái của vấn đề đó là chúng ta thường không chịu lắng nghe. Tôi nhớ lại lời trong bài hát xưa của Simon and Garfunket Âm Thanh Của Thinh Lặng về những con người nghe mà không lắng nghe. Họ nghe nói nhưng họ không thể dập tắt những tiếng nói trong tâm trí mình và không thật sự lắng nghe. Thật tốt nếu chúng ta ai cũng học biết im lặng và làm thinh.

“Có kì nín lặng, có kỳ lên tiếng” (Truyền Đạo 3:7). Sự im lặng tốt là im lặng mà lắng nghe, sự im lặng khiêm nhường. Nó dẫn đến việc nghe đúng, hiểu đúng và nói đúng. Câu châm ngôn nói rằng: “Mưu kế trong lòng người như giếng nước sâu, người thông sáng sẽ múc lấy tại đó” (Châm Ngôn 20:5). Phải hết sức chịu khó lắng nghe mới múc được đến tận đáy.

Và vừa lắng nghe người khác, chúng ta cũng phải vừa biết lắng nghe Chúa nói và nghe thấy những điều Ngài phán. Tôi nghĩ đến Chúa Giê-xu, Ngài dùng ngón tay viết nguệch ngoạc trên đất khi những người Pha-ri-si mắng nhiếc người đàn bà bị bắt vì tội ngoại tình (xem Giăng 8:1-11). Ngài đang làm gì vậy? Tôi đoán rằng Ngài chỉ đơn giản là đang lắng nghe tiếng Cha Ngài và hỏi “Chúng ta sẽ nói gì với đám đông và với người phụ nữ đáng thương này?” Câu trả lời của Ngài vẫn đang còn được cả thế giới lắng nghe.

Lạy Cha, hôm nay xin Thánh Linh Ngài nhắc nhở chúng con tìm kiếm sự yên tĩnh để chúng con trước hết lắng nghe tiếng Ngài và rồi hiểu được tấm lòng của người khác. Xin dạy chúng con khi nào nói và khi nào yên lặng.

Im lặng đúng lúc truyền tải được nhiều hơn cả những lời nói hùng biện.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày