Đọc: Giăng 19:21-30
Ta là sự sống lại và sự sống. Người nào tin Ta thì sẽ sống, mặc dù đã chết rồi. (11:25)
Thành phố Wesminter Abbey ở Luân Đôn có bối cảnh lịch sử rất phong phú. Vào thế kỷ X, những tu sĩ Benedictine đã dấy lên truyền thống thờ phượng thường nhật vẫn tiếp tục cho đến ngày nay. Abbey cũng đồng thời là nơi chôn cất của nhiều người nổi tiếng, và tất cả các vị vua từ năm 1066 sau Công Nguyên đều được trao vương miện tại Abbey. Trên thực tế, 17 vị vua trong số họ được chôn cất ở Abbey–sự trị vì của họ kết thúc ở nơi nó bắt đầu.
Dù lễ tang có long trọng thế nào, những người thống trị thế giới vẫn đến rồi đi; họ sống rồi chết. Nhưng một vị vua khác, vua Giê-xu, dù đã chết một lần, nhưng không còn bị chôn nữa. Trong lần đến thứ nhất, Chúa Giê-xu phải đội mão gai và chịu đóng đinh trên thập tự giá như là “Vua dân Do Thái” (Giăng 19:3,19).
Bởi Chúa Giê-xu đã đắc thắng cõi chết, những người tin Ngài cũng có niềm hi vọng bên kia sự chết và sự đảm bảo được sống với Ngài mãi mãi. Chúa Giê-xu phán: “Ta là sự sống lại và sự sống. Người nào tin Ta thì sẽ sống, mặc dù đã chết rồi. Còn ai sống mà tin Ta thì sẽ không bao giờ chết” (11:25-26).
Chúng ta hầu việc một vị Vua đang sống! Hãy đầu phục để Ngài cai trị đời sống khi chúng ta trông mong ngày “Đức Chúa Trời Toàn Năng” sẽ trị vì cõi đời đời (Khải. 19:6).
Lạy Chúa Giê-xu, cảm ơn Ngài vì đã sống lại từ cõi chết và Ngài hiện đang sống mãi mãi. Để học thêm về mão và thập tự mà Đấng Christ đã mang, hãy đọc bài Sự nhạo báng và sự oai nghiêm của thập tự tại trang discoveryseries.org/hp081
Sự phục sinh của Chúa Giê-xu báo hiệu cái chết của sự chết.
* Trích Lời Sống Hằng Ngày