Đọc: II Cô-rinh-tô 4:7-18
Bởi chúng ta không chú tâm đến những điều thấy được, nhưng chú tâm đến những điều không thấy được. II Cô-rinh-tô 4:18
Khi chạy ngang qua chúng tôi trên lối đi dọc bờ biển ở thành phố Atlantic, một cậu bé đã thổi đầy bong bóng vào vợ chồng tôi. Đó là khoảnh khắc tươi vui cho một ngày khó nhọc. Chúng tôi đến thành phố này để thăm anh rể đang nằm viện và giúp người chị đang vật lộn và lo lắng với những lịch hẹn của bác sĩ. Vì vậy khi nghỉ ngơi một chút và đi dạo dọc theo bờ biển, chúng tôi cảm thấy mình hơi bị áp đảo bởi những nan đề của gia đình.
Rồi bong bóng xuất hiện. Chỉ là những bong bóng mà một cậu bé bất ngờ thổi, theo làn gió biển bay vào chúng tôi thôi—nhưng chúng có một ý nghĩa đặc biệt với tôi. Tôi yêu bong bóng và giữ một lọ trong văn phòng để mỗi khi giải lao, tôi thổi bong bóng cho khuây khỏa. Những bong bóng đó và biển Đại Tây Dương bao la nhắc nhở tôi về điều mà tôi có thể nương cậy: Đức Chúa Trời luôn ở gần. Ngài đầy quyền năng. Ngài luôn quan phòng. Ngài thậm chí có thể dùng những kinh nghiệm nhỏ nhất và những khoảnh khắc ngắn ngủi nhất để giúp chúng ta nhớ rằng sự hiện diện của Ngài giống như một đại dương ân điển giữa những thời khắc nặng nề.
Có thể một ngày nào đó, những rắc rối của chúng ta sẽ dường như bong bóng—rất ngắn ngủi trong ánh sáng của cõi đời đời vì “những điều thấy được chỉ là tạm thời, còn những điều không thấy được là vĩnh cửu” (II Cô-rinh-tô 4:18).
Đức Chúa Trời đã ban cho bạn những món quà ân điển nào trong lúc khó khăn? Làm thế nào bạn có thể trở thành một nguồn phước cho người khác?
Chúa Giê-xu cung ứng một ốc đảo ân điển giữa sa mạc thử thách.
* Trích Lời Sống Hằng Ngày